Cảnh gia.
Trời đã tối.
Cửa phòng vệ sinh bỗng nhiên mở, Cảnh Nguyệt Hoa không có mặc áo tắm cũng không có mặc áo ngủ, mà là mặc một thân chức nghiệp trang vừa đổi đi ra, "Mang theo đứa nhỏ đi? Đi nơi nào?" Rất lâu không gặp, Nguyệt Hoa bí thư vẫn là phong thái như trước, tuy rằng vẫn là khuôn mặt thối, nhưng thấy vẻ hồng hào da thịt trên mặt mà nói, tình trạng thân thể của cô ấy hẳn là không tồi, nếu không sẽ không được sắc mặt như thế.
Lâm Bình Bình ho khan, "Chị, không có."
"Vậy các người nói cái gì vậy?" Cảnh Nguyệt Hoa nhìn nhìn bọn họ.
Đổng Học Bân cười đứng dậy nói: "Nguyệt Hoa bí thư."
Cảnh Nguyệt Hoa hình như mới nhìn thấy hắn, cứng rắn nói: "Sao cậu lại tới đây?"
Cảnh mẫu không nhịn được trừng mắt con gái, "Nói năng kiểu gì vậy, Tiểu Đổng người ta là tìm con có việc, cũng là đến thăm ba mẹ." Bà ấy biết con gái vẫn đều cái tính tình này, nói tương đối thẳng, cũng không phải thật sự không chào đón đối phương, cho nên mới nói một câu, đương nhiên, nếu như trước đây Cảnh mẫu khẳng định sẽ không nói câu này, dù sao Đổng Học Bân khi đó vẫn là một chủ nhiệm văn phòng đường phố, kém xa so với chức quan của Cảnh Nguyệt Hoa, là thuộc hạ của Cảnh Nguyệt Hoa, cho nên con gái nói như thế nào nói đều là đương nhiên, lãnh đạo mà, khẳng định có đặc quyền của lãnh đạo, nhưng bây giờ không giống, Đổng Học Bân mấy năm trước còn đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2852853/chuong-2018.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.