Sắp chín giờ.
Bầu trời đêm phủ xuống.
Mặt của mấy người lãnh đạo trong Diêu gia tiểu viện sau khi nghe được Khương huyện trưởng nói xong cũng đen như bầu trời, có chút không thể tin được!
"Sao có thể?"
"Sao còn có người?"
"Buổi trưa không phải đều cứu ra rồi sao?"
"Đúng vậy, lúc đó đều đã xác định với người nhà rồi mà?"
"Không thể quên được! Đội cứu hỏa sẽ không phại vào loại sai lầm cấp thấp như vậy!"
"Cho dù là sợ có quên, sao khi mọi người đi đội cứu hỏa cũng tìm kiếm trong nhà một lần! Thiết bị dò xét sinh mệnh thì chúng ta không có, nhưng mà bên trong đều là người nhà của nhân viên chúng ta, nhân viên cũng tương đối ít, mọi người đều nhận thức nhau, láng giềng đều là người quen, có bao nhiêu người đâu chứ" Đổng Học Bân cũng không thể tin được nói một câu, trong nhà có người, Đổng Học Bân là người đầu tiên không tin, hắn xem rất rõ trong tờ báo, toàn bộ người đều được cứu ra, cũng không có ai gặp nạn, sao bây giờ lại có?
A! Chờ một chút!
Tờ báo? Tờ báo tương lai?
Đổng Học Bân bỗng nhiên nghĩ đến, tờ báo ấy là báo chiều của buổi tối ngày hôm nay, hẳn là được sắp chữ và in vào buổi trưa.
Bây giờ đã sắp chín giờ!
Vậy tin tức trong tờ báo cũng đã là quá khứ!
Tờ báo tương lai? Nó không còn là tương lai nữa! Mà là quá khức! Tờ báo bốn năm giờ chiều hiển nhiên là không viết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2851466/chuong-1350.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.