Phòng tây.
Diêu Thúy còn đang xoa đầu cho hắn.
Đổng Học Bân còn đang nhìn trộm cổ áo của cô ấy.
Một phút đồng hồ...
Hai phút...
Ba phút...
Độ mạnh yếu trên tay của Diêu Thúy rất nhu hòa, Đổng Học Bân được xoa cũng vô cùng thoải mái, khá ngứa, hình như phiêu ở trên trời tùy thời đều ngủ.
Diêu Thúy hỏi, "Thoải mái?"
Đổng Học Bân ừm một cái, "Thoải mái cực kỳ."
"Cậu thật biết hưởng thụ." Diêu Thúy tức giận nói: "Mẹ tôi mà tôi chưa từng hầu hạ qua như thế đấy."
Đổng Học Bân lập tức nói: "Ặc, vậy lần tới cô uống say tôi cũng xoa đầu cho cô, tôi học qua trung y, bảo đảm chất lượng."
"Cậu đừng chém gió." Diêu Thúy cười nói: "Còn trung y? Cậu học cái gì tôi còn không biết hả?" Hai người bọn họ học cùng lớp, Diêu Thúy đương nhiên cũng học máy tính, hiển nhiên là hiểu rõ.
"Trời đất, tôi chém gió cái gì."
"Biết vài đường tập dưỡng sinh đã dám nói biết trung y à?"
"Tôi là biết thật, Tây y ngoại khoa tôi cũng hiểu, cô còn không tín."
"Ừm, cậu cứ chém gió đi, tôi không vạch trần cậu đâu, ha ha."
Đổng Học Bân: "..." Hắn cũng không giải thích cái gì.
Diêu Thúy nói: "Được rồi chứa? Khương huyện trưởng bọn họ còn chưa có ăn xong."
Đổng Học Bân duỗi người, "Được rồi, đầu tốt hơn nhiều, cảm ơn bạn học cũ."
Nghỉ ngơi như thế, rượu cũng xuống rất nhiều, Đổng Học Bân ngồi dậy khỏi giường, bước chân cũng ổn hơn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2851464/chuong-1349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.