Buổi tối.
Tiểu viện Diêu gia!
Trong phòng bếp đầy hơi nóng của lửa.
Đổng Học Bân bận việc ở đằng kia, ngày hôm nay sở dĩ dám tự mình xuống bếp, nguyên nhân cũng gióng như hắn nói, tới lâu như vậy mà không có mời khách, cho nên mới mời đồng nghiệp ăn cơm liên hệ tình cảm một lần, đi quán không tiện thì tự mình làm, Đổng Học Bân đích thân xuống bếp ngược lại có hiệu quả hơn đi quán, loại bầu không khí gia đình này càng trợ giúp kéo gần quan hệ, về phần mùi vì của đồ ăn Đổng Học Bân cũng có lo lắng, là ngày hôm qua lúc làm cơm Khương Phương Phương đã chỉ ra cho hắn về độ lửa, Đổng Học Bân sau lần đó mới biết được vì sao đồ ăn do mình làm không ngon như mẹ già, thì ra là do vấn đề lửa lớn nhỏ.
Ngày hôm nay là mời khách.
Cũng muốn thử tay nghề.
Cho nên mỗi một món ăn Đổng Học Bân đều làm rất cẩn thận, chú ý nhất vẫn là độ lửa.
Bất quá nhà Diêu Thúy cũng không có bếp ga, mà chỉ dùng lò than, cho nên lửa cũng không lớn, chỉ có thể tạm được.
Năm phút đồng hồ...
Mười phút đồng hồ...
Hai mươi phút...
Đổng Học Bân một mình lăn qua lăn lại nửa ngày.
Diêu Thúy Lý Hiểu Na và Trần Tiểu Mỹ đều tới bưng đồ ăn, trong nháy mắt, đã hơn mười món đi ra.
"Bao nhiêu món rồi?" Đổng Học Bân hỏi.
Trần Tiểu Mỹ nói: "Hơn mười món"
Đổng Học Bân chớp mắt nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2851460/chuong-1347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.