Diêu gia.
Tiểu viện.
Bên ngoài trời còn sáng, mây rất thấp.
Xe của Đổng Học Bân đã dừng ngoài ngõ, sau khi mở cửa xuống xe, liền từ ghế cạnh người lái cầm một đống đồ ăn đứng trước cửa nhà Diêu gia.
Cửa khép hờ, không đóng.
Gõ gõ cửa, không người đáp lại.
Đổng Học Bân liền đi vào: "Thúy nhi?"
Cửa phòng bắc của cha mẹ cô ấy cũng mở, nhưng hình như mọi người đều đi.
Chỉ có phòng của Diêu Thúy ở phía tây truyền ra tiếng nói của cô ấy: "Học Bân? Sao sớm như vậy?"
Đổng Học Bân nói: "Sau khi cô đi thì Lý thư ký giục tôi về nhà sớm, tôi ra ngoài chợ mua chút đồ, lái xe đến đây"
"Ai da, đã nói đừng mua mà"
"Cứ ăn của nhà cô hoài không thích hợp"
"Có gì đâu, với tôi mà cậu còn phân rõ ràng vậy à"
"Tôi cũng không phân, ha ha, cô cũng vừa về sao?"
"Ừm, mới vừa về vài phút, trước khi cậu kêu cửa, cậu chờ chút, tôi dọn dẹp đồ đã"
Đổng Học Bân lúc này cũng đứng trước cửa, không suy nghĩ nhiều, trong lòng cũng không xem Diêu Thúy là người ngoài, trực tiếp đẩy cửa tiến vào: "Sớm biết vậy để tôi đưa cô trở về, bất quá đi ra mới thấy cô đạp xe về, cũng là... Ặc!" Còn đang nói, Đổng Học Bân vừa vào phòng liền kinh ngạc.
Diêu Thúy cũng ngây ngẩn cả người, đứng trên đôi giày cao gót cô ấy đưa tay ra sau lưng trần để mang áo ngực, áo ngực màu xanh cứ thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2851458/chuong-1346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.