Bệnh viện.
Trong phòng bện.
Tôn Khải dạ dạ nói: "Con, con tốt hơn rồi"
Hạ Diễm Trân mỉm cười nói: "Vậy được, từ từ nghỉ ngơi đi"
"Dạ, nhất định, cảm ơn dì... quan tâm" Tôn Khải vội nói.
Hạ Diễm Trân vỗ vỗ hắn nói: "Con vừa làm xong phẫu thuật phải không? Đừng nói nữa, hiện tại quan trọng nhất cũng là nghỉ dưỡng, như vậy đi, con nằm đây trước, dì gọi điện thoại liên hệ với bạn mọt chút, nếu như qua hai ngày nữa bệnh tình ổn định, đế lúc đó dì an bài người chuyển viện cho con, hoàn cảnh chữa bệnh ở đây cũng không tốt lắm, cũng ảnh hưởng đến hồi phục"
Tôn mẫu khẩn trương nói: "Đừng đừng, quá phiền phức"
"Đúng vậy" Tôn phụ cũng nói:" Ở đây rất tốt'
Hạ Diễm Trân nhìn về phía bọn họ: "Không phiền phức, một cú điện thoại mà thôi, Tiểu Khải bị thương không nhẹ, ở bên này tôi cũng lo lắng, vẫn là chuyển viện đi"
Đổng Học Bân nói: "Thím lớn nói rất đúng, điều kiện bên này quả thật kém một chút" Đâu chỉ là kém một chút? Quá kém mới đúng, ngay cả một bác sĩ ngoại ra ra hình ra dạng cũng không có, miễn cưỡng đi vào lại là một người thực tập, nếu như không phải Đổng Học Bân tự mình ra trận, vậy mạng của Tôn Khải khẳng định không giữ được.
Tôn mẫu không biết nên nói cái gì cho phải, "Vậy, vậy cảm ơn bà."
"Ngàn vạn lần đừng khách khí." Hạ Diễm Trân đứng dậy nói: "Ngược lại là tôi nên Khải nói lời xin lỗi với các người`
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2851399/chuong-1316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.