Buổi trưa.
Kinh thành.
Gia thuộc việc tổng tham mưu, nhà chú hai.
Cơm tơi, Từ Lệ Phân kêu Đổng Học Bân ngồi xuống ăn, Tạ Quốc Kiến thì khuyến khích Đổng Học Bân uống một ly rượu, kết quả là bị Từ Lệ Phân trừng mắt một cái.
"Tiểu Bân còn đang bị thương, đừng uống rượu" Từ Lệ Phân nói.
Đổng Học Bân nói: "Thím hai con không sao cả, uống một chút cũng được mà"
Tạ Quốc Kiến cười ha ha, "Đừng đem sinh mệnh lực của tên nhóc này so với người bình thường, chút thương thế ấy với hắn mà nói thì tính là cái gì? Uống một chút cũng không sao."
Đổng Học Bân cười khổ, trong lòng nói chú hai thật lý giải mình.
Từ Lệ Phân nói: "Nếu như để cho Tuệ Lan biết ông dụ dỗ Tiểu Bân uống rượu, xem con bé có gấp với ông hay không."
Tạ Quốc Kiến không cho là đúng nói: "Đàn ông cả mà, uống chút rượu thương thế mới khôi phục nhanh, cồn tiêu độc."
"Cái này là lý luận cái gì hả?" Từ Lệ Phân cười nói với Đổng Học Bân: "Nói với ổng, là không có biện pháp nói đạo lý."
"Thật không sao cả thím hai." Đổng Học Bân cũng muốn uống, "Con nhịn cũng nhiều ngày rồi, ha ha, vừa lúc mượn chuyện chú hai thăng chức uống vài ly, nếu không qua vài ngày trở lại thành phố Phần Châu, Tuệ Lan và mẹ con nhìn chằm chằm, con cũng không có cơ hội uống trộm."
Từ Lệ Phân bất đắc dĩ chỉ chỉ hắn, "Hai người các ngài, đều là tửu quỷ, ha ha."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2851333/chuong-1283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.