Khách sạn.
Trong phòng xép.
Trầm Tiểu Diễm cầm điện thoại di động cũng không có phản ứng, điện thoại đã bị cục trưởng bên kia cúp, cô ấy giật mình buông điện thoại di động, bị một câu nói cuối cùng của cục trưởng làm chấn động.
"Chị? Chị?" Trầm Tiểu Mỹ kêu cô ấy.
"... A, ừm." Trầm Tiểu Diễm mới nhìn qua.
Trầm Tiểu Mỹ vội hỏi: "Cục trưởng vừa rồi nói cái gì?"
Trầm Tiểu Diễm nói: "Ừm, ngài nói Tiểu Đổng rất đáng tin."
Trầm Tiểu Mỹ ngẩn ngơ, "Đáng tin? Khẳng định như thế? Cục trưởng biết hắn?"
Trầm Tiểu Diễm không có trả lời, mà là nhìn về phía Trương Long Quyên trước, "Xin lỗi Trương tổng, cục trưởng hỏi tôi cũng không có biện pháp, chỉ có thể nói thật, nếu như sinh thêm phiền phức cho ngài và Đổng tiên, tôi nói một câu xin lỗi." Trương Long Quyên vừa dặn dò, Đổng Học Bân đã cứu mạng của hai chị em các nàng, cho nên trước đó dưới tình huống Trương Long Quyên đã dặn dò mà Trầm Tiểu Diễm còn nói cho cấp trên, cũng thấy rất có lỗi.
Trương Long Quyên cười cười, "Đây là chức trách của cô, nói cũng không sao cả, cô chưa nói chuyện sức chiến đấu của Tiểu Đổng, tôi ngược lại nên cảm ơn cô, bất quá xem ra, thân thủ của tên nhóc này cho dù nói hay không cũng không sao cả."
Trầm Tiểu Diễm hỏi lại một lần, "Đổng tiên sinh tên là cái gì?"
Trương Long Quyên ha ha nở nụ cười, "Trong điện thoại không phải nói rồi sao?"
Trầm Tiểu Diễm nhìn cô ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2851228/chuong-1231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.