Mười mét...
Năm mét....
Một mét...
Ầm một tiếng!
Đổng Học Bân mạnh mẽ đập vào nền đất xi măng.
Trên lầu ba của cục tài chính, trong hành lang nhất thời đầy sợ hãi!
"A!"
"Không tốt!"
"Đổng huyện trưởng!"
"Đổng huyện trưởng!"
"A! Ngã xuống rồi!"
Mọi người ở đây, không ai không nghẹn họng nhìn trân trối, cảnh này phát sinh quá nhanh, đừng nói đưa tay kéo Đổng Học Bân lại, mọi người ngay cả phản ứng đều không có, chỉ là mở mắt trừng trừng nhìn Đổng Học Bân bị Vi Lâm Vi cục trưởng đẩy ra cửa sổ!
Vi Lâm trợn tròn mắt!
Người của cục tài chính trợn tròn mắt!
Nghiêm Nhất Chí Diêu Thúy Trần Tiểu Mỹ ba người cũng kinh khủng tới cực điểm!
Lúc này, nghe được phía dưới cửa sổ vang lên một tiếng bịch va chạm khi rơi xuống đất, Trần Tiểu Mỹ là người đầu tiên kêu lên, hô lớn: "Giết người! Vi cục trưởng giết người!"
Giết người?
Tôi giết người!?
Vi Lâm nghe vậy, thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu!
Mẹ nó! Cô đừng hô bậy được không? Tôi giết người cái rắm!
Vi Lâm xin thề, ông ta vừa rồi chỉ là muốn từ bên cạnh Đổng Học Bân chen đi qua, trên tay căn bản không dùng lực, đừng nói lực, cũng là chạm cánh tay Đổng Học Bân một chút, ai mà nghĩ rằng thường vụ phó huyện trưởng huyện Trinh Thủy lại có thể lảo đảo ngã xuống, còn trùng hợp ngã ngay hướng cửa sổ, đụng vỡ cửa, chổ này còn có bệ cửa sổ mà, cho dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2851097/chuong-1171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.