Buổi sáng.
Cửa lớn biệt thự.
Tạ Quốc Lương đi mở cửa bị thân ảnh trước mắt làm chấn động, tròng mắt trừng to ra, tựa như không thể tin nổi, không thể xác định.
Mỹ phụ gật đầu:" Là em!"
Tạ Quốc Lương không thể tưởng tương được: "Em thật sự là Lệ Trân?"
Mỹ phụ cũng có chút kích động: "Quốc Lương đại ca, chỉ mới một năm không gặp mà ngay cả em anh cũng không nhận ra sao? Năm ngoái lúc đi, cũng là anh đưa em ra sân bay"
"Thật là em?" Tạ Quốc Lương ngơ ngác: "Em..."
Trong phòng khách Tạ Quốc Kiến nói: "Anh hai? Ai tới?"
Tạ Quốc Lương quay đầu lại nhìn, "Là Lệ Trân! Lệ Trân đã trở về!"
"Cái gì!?" Tạ Quốc Kiến đứng lên, "Lệ Trân? Sao có thể!"
Tạ Quốc Lương hơi nghiêng thân, Chung Lệ Trân đi đến, thấy được thân ảnh của Tạ Quốc Kiến, thần sắc cô ấy không nhịn được khẽ động, "... Quốc Kiến!"
Tạ Quốc Kiến trợn tròn mắt, "Lệ Trân?"
Tạ Quốc Bang cũng ngây ngẩn cả người, thật là Chung Lệ Trân??
Sao có thể? Cô ấy không phải gặp nạn sao? Cho dù còn sống cũng là bị bắt tại Phất Châu hả? Sao đột nhiên xuất hiện ở chỗ này? Sao đột nhiên về nước? Chung Lệ Trân đến làm tất cả mọi người ngây người một chút, cảnh này thật sự làm cho bọn họ phản ứng không nổi!
"Lệ Trân! Em..." Tạ Quốc Kiến giật mình nói.
Chung Lệ Trân vành mắt cũng đỏ, "Em đã trở về! Sau này sẽ không đi!"
Nhất kích động vẫn là Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2851034/chuong-1140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.