Buổi tối.
Mười giờ.
Phất Châu, vùng ngoại thành.
BMWs chạy như bay trên đường cái thật sự vắng vẻ của, Đổng Học Bân đều có chút lo lắng, bởi vì cho dù là hắn lái xe nhanh nhất cũng chưa từng dùng qua loại tốc độ này, đương nhiên, giao thông của kinh thành và trong nước cũng không cho phép hắn lái nhanh như vậy, quá nhanh, mà bên này cũng một mảnh trống trải, người ở rất thưa thớt, xung quanh cũng không nhìn thấy vài chiếc xe, cho nên cho dù chạy đến tốc độ lớn nhất cũng có thể thuận lợi đi, Đổng Học Bân nhìn Trương Long Quyên bên cạnh, chỉ biết Trương đại tỷ khẳng định bình thường cũng lái xe như thế, trên mặt cô ấy quá tự nhiên.
"Thế nào Tiểu Đổng?" Trương Long Quyên lớn tiếng nói.
"Hả?" Tiếng gió thổi có chút lớn, Đổng Học Bân nghiêng đầu nói: "Ngài nói cái gì?"
Trương Long Quyên cười ha ha, "Tôi nói cái tốc độ xe này cậu chịu được không, không được tôi cũng chậm lại một chút."
Đổng Học Bân cười khổ nói: "Vẫn là chậm một chút đi, đừng để xảy ra chuyện gì." Hắn cũng không sợ, bởi vì Đổng Học Bân biết cho dù có tai nạn xe cộ hắn cũng không chết được, nhưng chết là không chết được, xe hủy người vong vẫn là rất đau, Đổng Học Bân cũng không muốn lãng phí thời gian còn thừa, bản thân còn không biết có đủ dùng hay không.
Trương Long Quyên cười nói: "Được rồi, nghe nhóc đẹp trai của chúng ta!"
Đổng Học Bân ặc một tiếng, "Chị Trương, ngài đừng gọi như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2850967/chuong-1107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.