Buổi tối.
Trong phòng.
Đổng Học Bân đang trò chuyện với Từ Yến.
"Muốn vé máy bay? Xuất ngoại? Đi chỗ nào?" Từ Yến kỳ quái nói.
Đổng Học Bân nói: "Đi nước M, tốt nhất là vé máy bay của ngày mai, có chút gấp."
Từ Yến chần chờ chốc lát, "Rốt cuộc là chuyện gì, cậu nói một câu với chị trước đi."
Đổng Học Bân bất đắc dĩ nói: "Chuyện này tôi không thể nói, trong điện thoại cũng không có cách nào nói, tôi làm việc ngài còn không biết? Tôi có chừng mực, ngài làm cho tôi đi."
"Cậu có chừng mực cái rắm." Từ Yến cười mắng: "Mỗi lần đều làm ra chuyện, cậu còn luôn mồm có chừng mực? Hả?"
"Ai da, lần này sẽ không."
"Được rồi, ngoài vé máy bay còn có yêu cầu gì?"
"Khụ khụ, tốt nhất là tên giả thị thực giả, đừng làm cho người biết là tôi."
"Có ý gì nói tôi nghe một chút? Cậu còn muốn tên giả? Cậu rốt cuộc muốn làm gì?"
"Chị Từ, ngài cũng đừng hỏi, tôi thật không có cách nào nói, dù sao là chuyện đàng hoàng, thật sự."
Từ Yến nhíu mày, nói: "Nghe cậu nói như vậy chị có chút hết hồn, cậu sẽ không đi bên kia làm chuyện gì chứ? Học Bân, vài lần trước cậu ở nước ngoài làm ra không ít náo nhiệt, cấp trên khẳng định có không ít cơ cấu theo dõi cậu, quân đội đã lập hồ sơ cho cậu chưa?"
Đổng Học Bân ừm một cái, "Tôi rõ ràng."
"Cậu đừng ngại chị nói nhiều, cậu xác định cậu thật muốn đi?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2850961/chuong-1104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.