Buổi sáng.
Ánh mặt trời bắn ra bốn phía.
Kinh thành, gia thuộc viện thường ủy thị ủy,
Đổng Học Bân đón xe đến, sau khi thanh toán tiền xe thì đi bộ vào, qua cổng bảo việc, đi đến biệt thự, nhấn chuông cửa.
Cửa mở.
Mặt của Hàn Tinh lộ ra: "Tới rồi à?"
Đổng Học Bân thở hồng học nói: "Rốt cục là sao vậy mẹ?"
"Vào trước rồi nói" Hàn Tinh cho Đổng Học Bân vào trong, Tạ Quốc Bang đã ở trong phòng khách.
Sau khi tiến vào Đổng Học Bân lập tức hô một tiếng ; "Ba!" Vì tới gấp, cho nên hắn có chút thở hổn hển.
Tạ Quốc Bang gật đầu với con rể, đưa tay vỗ vỗ bên cạnh: "Ngồi xuống uống trà trước"
Đổng Học Bân làm gì có tâm tình uống trà chứ, nghe trong nhà đã xảy ra chuyện hắn trong lòng cũng có chút sốt ruột, "Ba, mẹ, hai ngài nói trước với con một tiếng đi, cả đường đi con không yên lòng, có phải là thân thể ông nội không tốt? Không phải, ngày hôm qua con còn đi qua, ông nội rất khỏe mạnh mà."
Tạ Quốc Bang nói: "Không phải chuyện này, để mẹ con đi pha trà đã."
Hàn Tinh thở dài, "Học Bân, con ngồi xuống trước nghỉ ngơi một chút đi."
Nhưng không đợi bao lâu, chuông cửa bên ngoài lại vang lên, Hàn Tinh chờ một chút, sau đó ra đi mở cửa, kết quả người vào là lão tam Tạ Quốc Kiến.
"Anh, chị dâu." Tạ Quốc Kiến nói.
Hàn Tinh nhìn hắn, "Sao chú lại tới đây?"
"Cái này không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2850953/chuong-1100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.