Ngày hôm sau.
Buổi sáu.
Trời còn chưa sáng, mới khoảng năm sáu giờ.
Trên giường, Đổng Học Bân đang ngủ bị động tĩnh bên cạnh đánh thức, mở mắt ra nhìn, Cảnh Nguyệt Hoa một thân đồ lót màu đỏ nửa kín nửa hở đang tựa vào giường, cúi đầu lấy ra một hộp thuốc trong túi xách, cầm lấy ly nước trên đầu giường uống một ngụm, cuối cùng còn ăn cái gì đó, thì như là sâm dã sơn.
"Uống thuốc?"
"... Ừm"
"Thuốc gì?"
"Thuốc kháng ung thư, sâm dã sơn"
"Cô lại đi bệnh viện kiểm tra rồi sao?"
"Kiểm tra rồi, đều bình thường, không tái phát"
"Phù, vậy là tốt rồi, cô làm tôi sợ muốn chết"
Mấy tháng trôi qua, ung thư phổi của Nguyệt Hoa cũng không tái phát, Đổng Học Bân cũng thoáng yên tâm một chút, bằng không hắn còn phải dùng REVERSE lui thời gian thân thể của Nguyệt Hoa về phía sau, xem ra bây giờ trong khoảng thời gian ngắn là không cần, về sau thế nào còn phải quan sát, dù sao mấy cái bệnh ung thư này y học hiện đại vẫn chưa đưa ra được một kết luận hoàn toàn về nguyên nhân phát bệnh, không ai nói rõ, cho nên cẩn thận một chút là tốt nhất.
Đổng Học Bân duỗi người, cũng tựa ở đầu giường, đưa tay thử một chút, nhẹ nhàng ôm phía sau lưng của Cảnh Nguyệt Hoa, "Sao dậy sớm như vậy?"
Cảnh Nguyệt Hoa cau mày, "... Ừm."
Đổng Học Bân bất đắc dĩ nói: "Ừm là cái trả lời gì?"
Cảnh Nguyệt Hoa có chút mất tự nhiên cử động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2850951/chuong-1099.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.