Buổi chiều.
Từ gia.
Phòng ngủ, trên giường, nằm dưới chăn Đổng Học Bân Từ Yến và Ngu Mỹ Hà ba người có chút thở hồng hộc, trên người không ngừng tràn mồ hôi
"Xong việc?"
"Phù, xong "
"Giấy "
"Ặc, ở đâu?"
"Đầu giường, thấy không?"
"Ừm, nhìn thấy "
"Cho chị một tấm "
"Các người đừng nhúc nhích, để tôi lau "
Hai người tối hôm qua và ngày hôm nay bị lăn qua lăn lại hai lần, Đổng Học Bân tự nhiên phải biểu hiện một phen, rút khăn giấy trên đầu giường mở chăn ra, cẩn thận lau người cho hai nàng, sau đó ném vào trong thùng rác, lúc này mới đắp chăn nằm ở giữa hai nàng.
Từ Yến sờ sờ cái trán đầy mồ hôi, cười khổ nói: "Tên nhóc cậu, thật sự là không khách khí, thân thể của tôi sắp bị cậu làm nát rồi"
Ngu Mỹ Hà da mặt mỏng, xấu hổ không lên tiếng
Đổng Học Bân vội nói: " Hai ngài không có việc gì chứ? Nếu không tôi xoa bóp một chút cho hai ngài?"
Từ Yến chậm rãi ôm tay của Đổng Học Bân ở trong chăn, "Còn chịu được, tiếp tục thì lại không được, phù, không ngờ ba chúng ta lăn qua lăn lại quá khùng "
Đổng Học Bân cũng lúng túng nói: "Vậy, vậy lần tới tôi chú ý một chút "
Từ Yến nhìn hắn, "Thế nào? Tên nhóc cậu còn muốn có lần tới?Hả?"
Đổng Học Bân ặc một cái, "Tôi chỉ nói như thế, khụ khụ, chỉ nói như thế "
Từ Yến nhắc nhở nói: "Chuyện ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2850842/chuong-1045.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.