Buổi chiều.
Nhà Từ Yến.
Ăn xong bữa trưa, ba người ngồi sô pha xem TV.
Đổng Học Bân ôm bụng ăn no, rút điếu thuốc ra mà hút, "Chị Từ, chị Ngu, trù nghệ của hai ngài quả thật đừng nói là, ăn một lần liền muốn ăn lần thứ hai, sau này tôi cũng không muốn tự mình làm cơm, tay nghề của tôi thật sự là lên không được, vậy, bằng không buổi tối tôi cũng ở lại ăn, thật vất vả đến đây một lần, tôi phải ăn chùa vài bữa cơm."
Từ Yến cười nói: "Buổi tối chỉ có đồ ăn thừa?"
Đổng Học Bân lập tức nói: "Đồ ăn thừa tôi cũng thích ăn."
Từ Yến gật đầu, "Vậy được, Mỹ Hà buổi chiều cũng đừng đi, buổi tối ăn cơm luôn."
Ngu Mỹ Hà ừ một tiếng, mí mắt khép lại, hình như có chút mệt nhọc.
Từ Yến nhìn nhìn biểu tình của cô ấy, nói: "Mỹ Hà mệt? Cũng phải, tên nhóc này ngày hôm qua lăn qua lăn lại như vậy, chị cũng đều có chút không ngủ được, ngủ trưa đi?"
Ngu Mỹ Hà miễn cưỡng nói: "Không có việc gì."
Từ Yến lôi kéo cô ấy, "Đi thôi, hai chúng ta đi ngủ một hồi."
Mỹ Hà cũng không chối từ, theo Từ Yến đứng lên.
Phía sau Đổng Học Bân không khỏi trông mà thèm nói: "Vậy, tôi thật ra cũng mệt."
Từ Yến quay đầu lại liếc liếc hắn, "Ừm, mệt à, vậy thì sao?"
Đổng Học Bân bạo gan nói: "Tôi cũng cùng ngủ với hai ngài, ngài xem được không?"
Từ Yến vui vẻ, chỉ chỉ hắn, "Được, cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2850840/chuong-1044.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.