Buổi sáng ngày hôm sau.
Thứ bảy nghỉ ngơi.
Đổng Học Bân ngủ lười, mặt trời nắng chói chang mới rời khỏi ổ chăn, ra phòng khách vừa thấy, Tuệ Lan đang cầm chén trà nóng xem báo.
“Tỉnh rồi sao?” Tạ Tuệ Lan lật lật tờ báo, cũng không ngẩng đầu.
“Đã mười giờ rồi sao? Sao lại không gọi anh một tiếng?” Đổng Học Bân ngáp nói.
“Dù sao cũng không đi làm, mấy ngày nay tiểu tử anh cũng mệt mỏi rồi, nghỉ ngơi một chút đi”.
“Hô, cảm giác ngủ như thế này thật thoải mái.” Đổng Học Bân vào buồng vệ sinh đánh răng rửa mặt.
Tạ Tuệ Lan bỗng nhiên ở bên ngoài nói: “Đúng rồi, chốc lát mặc chỉnh tề vào, theo em đến nhà thị trưởng, thị trưởng Chung và phu nhân mời hai chúng ta đến ăn cơm, lúc lễ mừng năm mới hai ta đã không đi đến nhà lãnh đạo chúc tết, lần này mua ít đồ đến, em có thể lên chức thường ủy cũng nhờ thị trưởng Chung toàn lực ủng hộ, bằng không chỉ với việc anh đắc tội với bí thư thành ủy, ngay cả tên của em cũng chẳng được báo lên trên thành phố rồi”.
“Thị trưởng Chung hỗ trợ? Đây là muốn mượn sức em rồi?”
“Dù sao anh lát nữa cũng cứ thông minh một chút, đừng có mà nói chuyện linh tinh”.
“Anh biết rồi, thật ra anh thấy, chính là do chuyện chúng ta tốn ba trăm vạn mua thư pháp của ông ta nên mới làm lão Chung chuyển thái độ, lại nói tiếp vẫn là công lao của anh mà”.
“Còn dám nói nữa?”
“Ha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2850700/chuong-974.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.