Hai ngày sau, Bắc Kinh.
Mùng năm tết, trên đường pháo nổ đinh tai nhức óc.
Vốn lần du lịch này bọn họ là chuẩn bị mùng 6 mới về, mùng 7 đi làm, nhưng hôm nay là mùng 5, một ngày quan trọng trong năm, sau đó mọi người bàn bạc một chút, vẫn là quyết định về trước một ngày, ăn bánh bao ở nhà, đoàn viên. Đổng Học Bân và Tạ Tuệ Lan xuống máy bay, bên ngoài đã có xe chờ bọn họ, là bà Hàn sắp xếp.
Tạ Hạo vui vẻ lên xe: "Ô, vẫn là Bắc Kinh tốt, ở bên kia không khí quá ẩm ướt".
Đổng Học Bân giúp Tạ Tuệ Lan lên xe: "Chúng ta đi đâu? Chỗ mẹ em hay là nhà ông nội?"
"Đi tới chỗ ông nội đi, đều đi cả đi" Tạ Tuệ Lan ngồi trên ghế da nói: "Mọi người trong nhà đến, vừa rồi gọi điện bảo đã làm xong bánh bao rồi, mẹ chị tự mình xuống bếp, ha ha, đang chờ chúng ta".
Tạ Tĩnh cười hì hì nói: "Thím làm mì vằn thắn là món em thích ăn nhất".
Tạ Nhiên cười nói: "Chị cũng vậy, ăn vài ngày món ăn Đài Loan, đúng là không quen".
"Xuất phát, xuất phát" Tạ Hạo vung tay kêu lên: "Đi ăn bánh bao thôi, ha ha".
Chỉ có Tôn Khải ho khan một tiếng nói: "Cái này, tôi không đi đâu".
Tạ Tĩnh xìu mặt xuống lôi kéo nói: "Anh có ý gì?"
"Ai da, không phải" Tôn Khải giải thích nói: "Anh chính là cảm thấy không quá thích hợp".
Tạ Tĩnh kéo cánh tay hắn, kiên quyết nói: "Trên đường không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2850619/chuong-937.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.