Buổi tối.
Công viên Quang Minh.
Sau khi Đổng Học Bân chào hỏi mọi người xong, liền nói với Lưu đại tỷngười vừa được mình cứu: “Đại tỷ à, đừng cảm ơn nữa, đều là việc nênlàm, cô mau quay về nghỉ ngơi đi”.
Lưu đại tỷ nhìn không khí kì lạ xung quanh một cách không hiểu, “Bọn họ là….”
Đổng Học Bân cười ha ha, “Mọi người chắc nhìn thấy tôi nên vui mừng quá hả, không chừng là bị dọa rồi”.
Lưu đại tỷ vẫn còn không hiểu, quay đầu đi từng bước một về phía đám đông.
Một giây…
Hai giây…
Ba giây…
Hiện trường im bặt như tờ, ai cũng không nói năng gì!
Cuối cùng, mấy người dân như phát cuồng chỉ vào Đổng Học Bân, kích động kêu lên:
“Là Chủ nhiệm Đổng!”
“Trời đất! Đúng là Chủ nhiệm Đổng!”
“Chủ nhiệm Đổng trở lại rồi! Chủ nhiệm Đổng trở lại rồi!”
Số người dân bao gồm Lưu đại tỷ và những người chưa từng giao lưu vớiĐổng Học Bân lúc này mới phản ứng lại, cũng nhất loạt kinh ngạc tại chỗ, Chủ nhiệm Đổng? đây là Chủ nhiệm Đổng liệt sĩ sao?
Chủ nhiệm Đông không phải là bị chôn vùi dưới đống phế tích không thể không chết đây sao? Chẳng phải đã thành liệt sĩ rồi mà?
Cảnh Tân Khoa và Chu Diễm Như có chút không dám tin tưởng, đều trừng con ngươi lên nhìn hắn.
Vương Ngọc Linh lấy lại dũng khí nói: “Anh, anh là ai? Là anh em của Chủ nhiệm Đổng hả?”
Đổng Học Bân dở khóc dở cười nhìn bọn họ, “Tôi cũng rất muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2850266/chuong-756.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.