Bầu trời đầy sao.
Đã là tám giờ tối rồi.
Đổng Học Bân kích động không nhịn được nhìn lên ánh mặt trăng trên đỉnhđầu, vươn vai lên trên một cái thật lâu, hít không khí tươi mát cạnhmiệng, tâm trạng hắn phấn khởi đến không có lời nào tả được.
Bên ngoài cảm giác thật tốt!
Mười mấy ngày này đã khiến Đổng Học Bân nghột ngạt lắm rồi!
Nhìn xung quanh, Đổng Học Bân giờ khắc này đang đứng bên trên phế tíchđịa chỉ cũ của bệnh viện, xung quanh đều là đá gạch vụn, không khí tĩnhlặng lạ thường, đến bóng của một người cũng không thấy, hiển nhiên người ở trong bệnh viện sớm đã chuyển từ đây ra địa điểm khác từ trước rồi,nhìn thấy mấy chiếc cần cẩu và xe khác, Đổng Học Bân bước nhanh đến xemxem, bên trong vẫn không có người, đội viên đội cứu hộ hình như đều quay về nghỉ ngơi cả rồi, trong phạm vi mấy trăm mét chỉ có Đổng Học Bân làngười sống, bốn phía lẳng lẳng thổi qua từng cơn gió cuối thu.
Sang tháng mười rồi.
Thời tiết cũng dần dần trở nên mát mẻ.
Đổng Học Bân cúi đầu nhìn thấy một thân hình mặc áo số của bệnh viện bịrách tung tóe còn cả đầy bụi, lập tức thắt chặt quần áo, bước nhanh tớichỗ đó.
Trên mặt đường, rất nhiều nơi được dọn sạch, nhìn thấy thì gọn gàng hơn mười mấy hôm trước rất nhiều.
Cũng không biết là thời gian quá muộn hay là gần đây không có chỗ tránhnạn, Đổng Học Bân đứng ở đường chính nhìn trước nhìn sau, lại vẫn khôngthấy bóng người nào, nhưng một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2850265/chuong-755.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.