Buổi trưa
Đường phía nam khu Đông Hải,
Trên đường ánh nắng gay gắt, Đổng Học Bân cuối cùng cũng lái xe đến nơi, nhìn bốn phía khu buôn bán phồn hoa, hắn nhìn địa chỉ, tiếp tục lái xe về phía trước. Từ khi tới nhậm chức ở trong thành phố, Đổng Học Bân rất ít tới khu Đông Hải, không thuộc đường, chỉ có thể đi theo xe hướng dẫn, quẹo đông, quẹo tây qua hai con đường và một ngõ nhỏ, lúc này mới thấy được một khách sạn treo biển Trừng Hải, không nằm ở trên đường lớn, nhìn qua thoáng có chút hẻo lánh, 6, 7 tầng năm tuổi của kiến trúc cũng không ngắn, hình dáng có cảm giác bình thường.
Đây lại có thể không phải là ở hình dáng.
Ai có thể nghĩ ra một khách sạn phổ thông bình thường như vậy, trong phòng còn lắp đặt máy ảnh, từng giờ từng phút theo dõi những người ở trong khách sạn.
Khách sạn Trừng Hải chính là ở đây.
Đổng Học Bân dừng xe ở ven đường, kéo cửa xe đi xuống, ngắm nhìn trên dưới khách sạn.
Mới vừa rồi, Cảnh Tân Khoa làm loạn như vậy, làm tăng cơn tức giận của Đổng Học Bân. Không phải là tức em trai của Cảnh Nguyệt Hoa, mà là nỗi căm tức đối với người kia ngáng chân sau lưng càng sâu đậm, người ta trai chưa vợ gái chưa chồng, anh nguyện lòng tôi đồng ý thuê phòng, có liên quan gì đến các ngươi? Hừ, các ngươi vụng trộm đặt máy quay theo dõi người ta vi phạm pháp luật không nói thì thôi, còn dám trắng trợn gửi cái thứ ghê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2850188/chuong-715.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.