Ngoài khuôn viên khu uỷ.
Cảnh Tân Khoa đưa Lâm Bình Bình, lái xe nhanh như bay tới chỗ làm của Cảnh Nguyệt Hoa, trên mặt hai người đều lộ ra vẻ nôn nóng khác nhau, rất bất an.
“Lát nữa anh đi tìm chị anh” Cảnh Tân Khoa dặn nói: “Em ở trên xe chờ nhé”.
Lâm Bình Bình cắn chặt môi, đỏ mặt nói: “Video kia rốt cuộc thật sự quay lại sao?”
Cảnh Tân Khoa kìm nén xúc động ừm một tiếng: “Chắc là vậy, chị của anh nói đã xem qua, có thể là có người muốn nhằm vào anh”.
“Vậy phải làm sao bây giờ? Kẻ kia nếu có thể đưa cho chị anh, vậy cũng có thể gửi đến chỗ khác, em…”
“Bình Bình, xin lỗi em, hôm qua là tại anh quá kích động, kéo theo cả em”.
“Nói điều này còn có tác dụng gì nữa?” Lâm Bình Bình vội vàng xao động nói: “Mau nghĩ biện pháp giải quyết, nếu có người muốn hãm hại anh, video kia sao lại lọt vào tay chị anh chứ? Chắc là trước tiên đưa cho chị ấy? Hay là gửi cho phòng Uỷ ban kỉ luật của chị ấy? Sau đó Uỷ ban kỉ luật mới đưa cho chị anh? Nếu nói như vậy…”
Nghĩ đến đây, sắc mặt Lâm Bình Bình lập tức trắng bệch, đôi môi run rẩy có chút bi thương nói: “Nói như vậy đã có rất nhiều người xem qua video hai chúng ta ở khách sạn?”
Cảnh Tân Khoa ngẩn ra, lúc này mới nghĩ đến, mặt cũng tái đi nói: “Em đừng lo lắng, để anh đi hỏi đã”.
Lâm Bình Bình làm sao có thể không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2850187/chuong-714.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.