Buổi tối.
Bầu trời đêm vây quanh ánh trăng ánh sao.
Trong một gian phòng ở tầng ba của biệt thự, hơi nước lượn lờ trên cửa phòng tắm, bên trong truyền ra tiếng vòi phun xả nước, bơi xong, Tạ Tuệ Lan đang ở bên trong tắm vòi sen. Cũng không biết là ai thiết kế trang hoàng, buồng vệ sinh ở giữa hai gian phòng ngủ đều có bố cục kính mờ, rất giống kiểu ở khách sạn, có điều còn khoa trương hơn một ít, bởi vì đối diện với cái giường kia là phiến kính mờ, cho nên khi Đổng Học Bân ngồi trên giường, hầu như có thể nhìn hết từ trên đến dưới dáng hình thon thả của cô, như ẩn như hiện ở mặt sau lớp kính.
Câu người!
Tạ tỷ cũng thật là gầy!
Đổng Học Bân nhìn thấy thế mặt đỏ tim đập nhanh, trong lòng cũng nhảy lên một cái, tuy rằng biết rõ trước khi kết hôn không nhiều hy vọng được cùng cô, nhưng vẫn là tỉ mỉ đem trải chăn ra rồi chui vào.
Reng reng reng, reng reng reng, di động vang.
Không phải là của mình, mà là phát ra trong túi của Tạ tỷ.
Tạ tỷ là Huyện trưởng, điện thoại khẳng định không thể chậm trễ, Đổng Học Bân tự nhiên biết rõ điểm này, đành phải bất đắc dĩ chui ra khỏi chăn, đi đôi dép lê mở túi xách tay của chị lấy điện thoại di động ra, nhìn xem màn hình, cũng không biết dãy số này, hình như bên tỉnh Bắc Hà gọi tới, vì thế chạy nhanh đến cửa buồng vệ sinh cửa, gõ cửa thùng thùng.
“Tạ tỷ!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2849991/chuong-618.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.