🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Chương 205: Huyền cơ (1)

Vừa nghe thấy Yến Trì và Yến Ly đến thì đáy mắt Tần Hoan chợt lóe sáng, sau đó nàng lùi sang một bên.

Viên Khánh rời khỏi nội thất, rất nhanh sau đó Yến Trì và Yến Ly cùng nhau tiến vào.

Hôm nay Yến Trì vẫn mặc hoa bào màu đen còn Yến Ly ngày thường luôn mặc trang phục đỏ rực thế nhưng hôm nay trên áo bào đỏ của hắn lại có thêu thêm hình bàn long ẩn hiện, trông có vẻ nghiêm trang hơn mọi ngày một chút.

Không biết có phải do vào cung gặp Hoàng đế hay không mà ai ai trông cũng trang trọng lên rất nhiều.

"Bái kiến Hoàng thượng, bái kiến Hoàng hậu nương nương..."

Hai người lần lượt hành lễ, Yến Hoài liền cười nói, "Đứng lên đi, khó lắm mới có dịp cả hai đứa cùng nhau đến thăm Thái hậu. Thái hậu vừa mới tỉnh, hiện tại vẫn còn không nhận ra được người khác..."

Ông vừa dứt lời thì Thái hậu liền giơ tay về phía Yến Trì và Yến Ly, "Hàm Nhi? Lẫm Nhi?"

Yến Trì và Yến Ly thấy thế cũng không hề kỳ lạ, có vẻ như đã quen rồi, Yến Hoài liền đứng dậy từ bên giường, "Hôm nay là ngày Tết, mặc dù ý thức của Thái hậu không rõ nhưng hai đứa vẫn nên ở đây trò chuyện cùng Thái hậu đi." Nói xong ông không hề nhìn Yến Ly mà chỉ quay sang Yến Trì, "Lát nữa Yến Trì đến Sùng Chính điện tìm Trẫm."

Yến Trì lập tức đáp lời, Yến Hoài lại nhìn sang Yến Ly, "Đêm qua Giao thừa, ngươi lại ra ngoài bừa bãi hay là ở nhà với mẫu thân ngươi?"

Việc Yến Ly bừa bãi trong kinh thành đã quá nổi tiếng rồi nên Yến Hoài cũng không lấy làm lạ. Ông hỏi xong Yến Ly lập tức cười nói, "Khởi bẩm Hoàng thượng, đêm qua đúng là Yến Ly ở trong Vương phủ thành thành thật thật ăn Tết cùng với mẫu thân."

Yến Hoài gật đầu, "Uh, thế còn được."

Nói xong ông quay sang nhìn mấy người Hoàng hậu, "Được rồi, nếu tạm thời Thái hậu không sao rồi thì đừng chen chúc ở trong này nữa, các ngươi cũng nên quay về đi thôi, đến tối nếu muốn thì lại đến thăm."

Triệu Thục Hoa và Tố Quý phi đồng thời hành lễ đáp lời. Yến Hoài lại nói, "Trẫm cũng đi trước!"

Yến Ly và Yến Trì tránh đường, cùng nhau chắp tay chào. Yến Hoài đi được 2 bước thì đột nhiên nhớ đến cái gì rồi quay lại nhìn Tần Hoan, "Nha đầu, hiện tại con ở đây xem Thái hậu uống thuốc, lát nữa đi cùng Yến Trì đến Sùng Chính điện gặp Trẫm."

Tần Hoan hơi ngạc nhiên, Sùng Chính điện là nơi Hoàng đế xử lý chính vụ, ông bảo Yến Trì đến thì cũng không sao, thế nhưng sao lại cho nàng đến đó?

Mặc dù trong lòng tràn đầy nghi hoặc thế nhưng Tần Hoan vẫn gật đầu đồng ý.

Yến Hoài thấy thế thì mới dẫn theo nhóm người Triệu Thục Hoa cùng rời khỏi Thọ Khang cung.

Yến Hoài vừa đi, Yến Ly vẫn luôn thận trọng hơn so với ngày thường hiện tại mới thả lỏng bả vai rồi thở phào một cái. Hắn vằ đi đến cạnh giường vừa nhìn Tần Hoan, "Cửu cô nương, lần này may mà có ngươi nên mới cứu được Hoàng tổ mẫu, Thất ca đã nói cho ta biết rồi."

Trần ma ma ở bên cạnh thấy thế liền cười nói, "Ồ, Ly Điện hạ cũng quen biết Cửu cô nương à?"

Đôi mắt Yến Ly hơi nheo lại, hắn đến ngồi xuống bên cạnh giường, giơ tay nắm lấy tay Thái hậu.

"Bọn ta đã từng gặp nhau trong buổi thọ yến của Dụ Thân vương thúc, lúc ấy Cửu cô nương đang từ Cẩm Châu đi lên phía Bắc nên cũng đến mừng thọ cho Dụ Thân vương." Yến Ly nói tóm tắt, đương nhiên là không nhắc đến đủ loại vụ án mà mấy người gặp phải.

Yến Ly nói xong lại nhìn sang Yến Trì, "Thất ca quen biết Cửu cô nương sớm hơn, lúc Thất ca đến chỗ cô nãi nãi dự tiệc là đã quen biết Cửu cô nương rồi. À phải rồi, ma ma còn không biết nhé, Cửu cô nương chính là cháu gái nuôi của cô nãi nãi đó."

Trần ma ma lập tức kinh ngạc, "Cháu gái nuôi?"

Yến Ly cười gật đầu, "Đúng vậy, Cửu cô nương nhận phu thê An Dương hầu làm nghĩa phụ nghĩa mẫu."

Trần ma ma vốn vừa cảm kích vừa yêu thích Tần Hoan, nghe thấy thế thì trong lòng liền lập tức có thêm sự thân cận hơn với Tần Hoan. Yến Ly thấy vẻ mặt Trần ma ma biến hóa thì lại tiếp tục nói, "Còn nữa, Cửu cô nương còn cứu mạng cả cô nãi nãi nữa cơ."

Ban đầu Trần ma ma vốn không quen biết Tần Hoan, sau này Tần Hoan ra tay cứu Thái hậu, bà không ngờ rằng Tần Hoan lại còn có mối liên hệ rất lớn đến Thái Trưởng Công chúa như vậy. Trần ma ma nghĩ đến Thái Trưởng Công chúa liền nói, "Hóa ra Cửu cô nương có duyên phận như vậy với Thái Trưởng Công chúa, chẳng trách nô tỳ vừa thấy Cửu cô nương đã cảm thấy thân thiết rồi. Lúc Thái Trưởng Công chúa ở kinh thành thì cũng cực kỳ thân cận với Thái hậu, sau này người đi Cẩm Châu rồi Thái hậu liền cô đơn hơn rất nhiều, không biết thân thể Thái Trưởng Công chúa có khỏe không?"

Tần Hoan lập tức trả lời, "Ma ma yên tâm, thân thể tổ mẫu khỏe lên nhiều rồi."

Trần ma ma gật đầu, còn bên này Thái hậu lại kéo tay Yến Ly hỏi, "Hàm Nhi, chẳng phải con đang ôn bài sao?"

Giọng nói Thái hậu khàn khàn, nhưng vẫn không nhịn được mà hỏi thăm tiểu bối. Yến Ly liền khẽ dỗ Thái hậu, "Hoàng tổ mẫu, con là Yến Ly, là cháu của người đó, phụ vương con một lát nữa mới đến đây."

Thấy Yến Ly như vậy Trần ma ma liền cười khổ rồi giải thích với Tần Hoan, "Cửu cô nương chê cười rồi, Thái hậu nương nương không nhận rõ người khác. Hoặc có thể lớn tuổi rồi nên chỉ nhớ rõ những khuôn mặt đồng lứa với Hoàng thượng, luôn coi mấy vị Điện hạ thành phụ thân của bọn họ."

Tần Hoan cũng không để bụng, "Con người khi về già đều như vậy, Thái hậu nương nương như vậy cũng do bệnh tật quá lâu ngày gây nên. Đợi sau này bệnh tình của Thái hậu nương nương giảm xuống một chút thì tinh thần người cũng sẽ tốt lên thôi, chắc hẳn cũng sẽ nhận ra người khác nhiều một chút."

Trong mắt Trần ma ma sinh ra chút hy vọng, "Vâng vâng vâng, nô tỳ chờ đến ngày đó."

Nói đến đây ánh mắt Yến Trì lại rơi lên người Tần Hoan, Trần ma ma thấy 3 người bọn họ đều quen biết nhau liền đi ra gian ngoài thúc giục mang thuốc đến, chỉ để lại 2 tiểu nha đầu bên trong trông nom mà thôi. Yến Trì tiến lên 2 bước, gần với Tần Hoan hơn một chút, "Hoàng tổ mẫu thế nào rồi?"

Tần Hoan trả lời, "Không cần phải lo lắng, cửa ải khó nhất đã qua rồi, hiện tại chỉ cần uống thuốc theo đơn khoảng 5-6 ngày là có thể thấy được hiệu quả, sau đó từ từ điều dưỡng thì sẽ khá hơn thôi."

Vẻ mặt Yến Trì sáng hẳn lên, có vẻ như khẽ thở phào, "Thế thì tốt rồi."

Yến Ly cũng không biết đã nói những gì, đại khái là mau chóng dỗ được Thái hậu đi ngủ. Hắn quay sang nhìn Tần Hoan, "Trước đây đã biết y thuật của Cửu cô nương hơn người, lần này mới biết Cửu cô nương thật sự lợi hại. Lần này nếu không có Cửu cô nương thì chỉ sợ không có cách nào cứu được Hoàng tổ mẫu." Nói xong hắn lại đảo mắt, "Cửu cô nương nhất định không biết danh hiệu Tiểu y tiên của ngươi đã vang vọng khắp kinh thành rồi nhỉ!"

Sáng nay Tần Hoan đã nghe thấy Trịnh Bạch Thạch nhắc đến một lần, thế nhưng chuyện có nổi danh hay không nàng thật sự không quan tâm lắm.

"Ta cũng không phải mở y quán hành nghề, cho nên mấy thứ hư danh này chẳng có tác dụng gì với ta."

Yến Ly cười cười đầy ẩn ý, "Chuyện này cũng không nhất định..."

Tần Hoan hơi chau mày, nàng đang suy nghĩ xem lời Yến Ly nói có ý gì thì đột nhiên có một bóng dáng một đứa trẻ xuất hiện ngoài cửa.

Tần Hoan còn chưa kịp phản ứng thì rất nhanh Yến Ly đã vọt đến trước cửa. Hắn ôm lấy thằng bé kia vào lòng rồi cười nói, "Tiểu Cửu, hôm nay sao ngươi đến muộn như vậy?"

Thằng bé mới 4-5 tuổi, trông cực kỳ đáng yêu, hai mắt hắn đen nhánh to tròn, lúc được Yến Ly ôm vào lòng liền nhìn y hệt như một búp bê sứ. Mặc dù bị Yến Ly ôm lấy thế nhưng lại không hề sợ hãi mà chỉ khẽ nói, "Ly ca ca, Tuy Nhi muốn ăn kẹo."

Yến Ly cười ha hả, hắn lôi một cái khăn tay bọc đầy kẹo ở trong tay áo ra.

Tần Hoan từ sớm đã biết Cửu Hoàng tử ở trong Thọ Khang cung nhưng đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy vị Cửu Hoàng tử Yến Tuy này.

Yến Tuy thấy kẹo liền nhét hết vào trong ngực mình, trông như có vẻ sợ người ngoài phát hiện ra. Sau đó thằng bé ngoái đầu lại nhìn thoáng qua phía giường rồi khẽ nói, "Hoàng tổ mẫu còn chưa khỏe lên sao?"

Có thể thấy Yến Tuy có hơi sợ người lạ, mặc dù thằng bé thân cận với Yến Ly thế nhưng khi nhìn sang Yến Trì thì nói hơi né tránh.

Tần Hoan nhìn thấy thằng bé này thì ánh mắt hơi tối xuống, đây chính là hài tử của Cẩn phi.

Yến Ly đang chơi đùa cùng Yến Tuy, Trần ma ma dẫn theo một hầu tì bê bát thuốc đến, bà thấy Yến Ly đang ôm Yến Tuy vào lòng liền cười nói, "Cửu Hoàng tử đến rồi, trong này mùi thuốc rất nặng nên đang định để lát nữa rồi mới dẫn người đến thăm Thái hậu."

"Hoàng tổ mẫu khỏe lên chưa?" Yến Tuy vừa ngọt ngào vừa ngây thơ hỏi Trần ma ma, còn một bàn tay khác lại đang túm lấy cổ áo Yến Ly.

Trần ma ma dùng giọng nói cực kỳ ôn tồn dịu dàng, "Cửu Hoàng tử đừng lo lắng, Thái hậu nương nương rất nhanh sẽ khỏe lại thôi."

Nói xong bà quay sang Tần Hoan, "Cửu cô nương, thuốc đã sắc xong rồi."

Tần Hoan tiến lên trước ngửi ngửi một chút liền biết thuốc có sắc đúng cách hay không sau đó nàng gật đầu, "Lần đầu tiên uống nửa bát là được rồi, đợi nguội một chút rồi mới để Thái hậu nương nương uống."

Trần ma ma liếc nhìn hầu tỳ một cái, nàng ta lập tức mang thuốc đến bên cạnh chờ cho thuốc nguội.

Còn bên này Yến Tuy muốn xuống đất, đôi chân ngắn ngủn chạy đến bên giường Thái hậu. Thấy thằng bé cầm tay Thái hậu với vẻ mặt đầy lo lắng thì Trần ma ma liền thở dài một cái, nhìn Thái hậu đang nhắm mắt rồi nói, "Chỉ có Ly Điện hạ biết dỗ giành nương nương, mỗi lần Ly Điện hạ đến thì nương nương mới ngoan ngoãn đi ngủ."

Nụ cười của Yến Ly càng tươi hơn, hắn nhìn Yến Trì rồi nói, "Thất ca, không đến Sùng Chính điện à?"

Yến Trì vốn là không vội, nhưng hắn nhắc nhở như vậy nên Trần ma ma liền nói, "Điện hạ mau đi đi, mấy hôm nay chính vụ của Hoàng thượng cũng nhiều, đừng khiến Hoàng thượng phải đợi lâu." Nói xong bà lại quay sang Tần Hoan, "Hoàng thượng cũng bảo Cửu cô nương cùng đi đó."

Yến Trì lên tiếng, "Vậy được, ta đến đó xem có chuyện gì rồi quay lại thăm Hoàng tổ mẫu sau."

Trần ma ma vội đáp lời, Yến Trì liền dẫn theo Tần Hoan ra ngoài.

Vừa ra khỏi cửa Phục Linh liền đến đón, Tần Hoan liền nói, "Em cứ đi theo ta, ta phải đi gặp Hoàng thượng."

Phục Linh lập tức gật đầu, một chữ cũng không dám hỏi nhiều.

Bên ngoài tuyết đã ngừng rơi, có Yến Trì bên cạnh thì Trần ma ma cũng không phái người đi cùng nữa. Hai người bọn họ đi ở đằng trước, Phục Linh và Bạch Phong chậm rãi đi ở đằng sau. Yến Trì quay sang nhìn Tần Hoan một cái rồi nói, "Có phải đang suy nghĩ vì sao Hoàng thượng triệu kiến nàng không?"

Tần Hoan nhìn Yến Trì, "Chàng biết à?"

Yến Trì trả lời, "Vốn định đêm qua nói cho nàng biết, thế nhưng về sau tâm thần rối loạn cho nên quên mất."

Tần Hoan lập tức đỏ mặt, hắn nói tâm thần rối loạn chính là ám chỉ chuyện hai người thân mật. Nàng nghĩ như vậy liền oán trách liếc nhìn Yến Trì một cái, Yến Trì thấy thế thì nở nụ cười càng tươi hơn, "Lúc vụ án ở Cẩm Châu báo cáo lên triều đình thì vẫn còn chưa viết tên nàng vào trong đó, bởi vì ít nhất ở Cẩm Châu còn có Từ Hà. Nhưng đến Dự Châu rồi, ngỗ tác của nha môn không có mặt cho nên ai nghiệm thi cũng phải viết rõ ràng vào đó. Tri phủ Dự Châu cũng không phải người tham công cho nên liền viết rành mạch từ đầu đến cuối vụ án vào trong đó, lúc Hoàng thượng đọc được thì đương nhiên cũng biết đến nàng."

Tần Hoan không ngờ đến Tri phủ Dự Châu lại viết từ đầu đến cuối vụ án này trình lên trên, nàng nhất thời có hơi sợ sệt.

Trong triều Đại Chu, nữ tử không được tham gia vào chính sự, lần này Hoàng thượng triệu nàng đến là vì sao?

"Nàng yên tâm, ngày đó lúc Hoàng thượng đọc hồ sơ vụ án xong cùng từng hỏi ta, ta thấy Uông Hoài Vũ báo cáo theo đúng sự thật nên liền giải đáp nghi vấn của Hoàng thượng. Ta thấy Hoàng thượng cũng không phải là không thích mà ngược lại, người cực kỳ hứng thú."

Tần Hoan nghe xong liền gật đầu, "Thế thì tốt."

Yến Trì lại nhìn nàng rồi nói, "Nếu hôm nay Hoàng thượng hỏi nàng việc này, nàng có thể nói dùng y thuật để thực hiện nghiệm thi, đừng nên nhắc đến những sách vở của Thẩm Nghị."

Bước chân Tần Hoan đột nhiên khựng lại, "Chuyện... chuyện của Thẩm Đại nhân đã qua rồi, sách của ông ấy cũng không thể nhắc đến sao?"

Ánh mắt Yến Trì hơi tối, "Ta biết nàng yêu thích Thẩm Đại nhân, thế nhưng đây không phải là chuyện nhỏ. Hoan Hoan, nghe lời ta."

Bốn mắt nhìn nhau giây lát, Tần Hoan hiểu được ý của Yến Trì nên liền gật đầu. Nàng tiếp tục nâng bước tiến lên phía trước.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.