🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Chương 186: Gặp lại Triệu Tinh (1)

"Rõ ràng hôm đó muội đã cứu được hắn! Sao hắn lại chết rồi?"

Giọng nói Tần Hoan cố ép xuống thật khẽ, sau đó lại chau mày, "Chẳng lẽ muội sơ suất cái gì à?"

Tần Diễm vội trả lời, "Không phải, không phải muội sơ suất cái gì. Trương Nguyên kìa là một trong những phó tướng dưới quyền của tiểu tướng quân trong Bắc phủ quân. Ngày đó muội cứu được hắn, về sau tiểu tướng quân mang hắn quay về phủ, thế nhưng hôm sau miệng vết thương của hắn đã lên mủ, cuối cùng thì không qua khỏi."

Tần Hoan nghe thấy thế liền sửng sốt, nói thế thì thật ra cũng có khả năng.

Tần Hoan lại nhìn Tần Diễm một cái, thấy ánh mắt hắn trong veo thẳng thắn thì nàng mới thở dài một hơi.

"Như vậy liền chẳng còn cách nào khác rồi."

Nói đến đây Tần Hoan lại nghĩ đến Phùng Chương, nàng lạnh mặt, "Phùng Chương thì sao?"

Nhắc đến hắn thì Tần Diễm cười lạnh, "Phùng Chương vốn có ý định gia nhập Ngự lâm quân, bây giờ xảy ra chuyện này thì hắn liền không có hy vọng gì nữa rồi. Đã gây ra án mạng, Trung Quốc công bị Thánh thượng trách mắng, đến Thành vương cũng bị mất mặt, ngay cả Tố Quý phi chỉ sợ cũng không dễ chịu gì."

Tần Hoan chau mày, nhất thời không biết phải nói gì, "Vậy cái người đả thương người kia đâu?"

Tần Diễm im lặng giây lát, "Bị bắt lại rồi."

Tần Hoan không cần hỏi cũng biết người đó nhất định sẽ không có kết cục tốt, người bị thương là người của Bắc phủ quân, cuối cùng lại chết đi thì đương nhiên hắn sẽ bị nghiêm hình xử lý. Ngày đó Tần Hoan cũng nhìn ra thái độ của Phùng Chương cho nên hiện tại không hề ngoài ý muốn, mà người hấu áo xám kia ngày thường ỷ lại Phùng Chương nên có lẽ cũng làm ra không ít việc ác. Tần Hoan cũng chẳng có chút đồng tình nào, thế nhưng cuối cùng Phùng Chương đẩy người của mình ra để tặng mạng một cách lưu loát như vậy lại khiến cho trong lòng nàng lạnh giá. Cái thế đạo này, mạng của người không quyền không thế đúng thật là như rơm rác.

Tần Diễm liếc nhìn Tần Hoan một cái, "Chuyện này không liên quan đến muội, ngày hôm đó muội đã tận lực rồi."

Tần Hoan gật đầu, tạm bỏ qua việc này không nghĩ nữa.

Đi ra khỏi cửa phủ, Tần Triều Vũ ngồi chung xe với Hồ thị, đằng sau ba tỷ muội Tần Hoan ngồi một chiếc, Phục Linh và mấy người hầu ngồi một chiếc, còn Tần Diễm thì cưỡi ngựa. Đoàn người chậm rãi tiếng về phường Thường An ở phía Nam.

Suốt dọc đường về kinh thì Tần Tương cũng chẳng nói được mấy câu với Tần Hoan và Tần Sương, đến Hầu phủ rồi cũng thế. Mặc dù vậy Tần Tương lại qua lại bên cạnh Hồ thị nhiều hơn, Tần Hoan và Tần Sương nhìn ở trong mắt thế nhưng chỉ nhìn thấu chứ không nói toạc ra.

Hôm nay cùng ngồi trên một chiếc xe ngựa, Tần Tương nhìn Tần Hoan và Tần Sương nói, "Bốn ngày trước các ngươi và Tam ca đi đâu?"

Tần Sương trả lời, "Tam ca dẫn Cửu muội muội đi bái tế Nhị bá và Nhị bá mẫu, ta cũng đi cùng."

"Vậy à? Thế sao lúc Tam ca quay về thì trên áo bào lại dính máu?"

Tần Tương cười như không cười nhìn Tần Sương và Tần Hoan, Tần Hoan lại không ngờ được vậy mà Tần Tương lại biết tỉ mỉ đến vậy.

Tần Sương hừ một tiếng, "Hôm đó sau khi về thành thì Tam ca dẫn bọn ta đi ăn cơm, thấy có người đánh nhau bị thương nên Cửu muội muội mới cứu người đó thôi. Lúc đó Tam ca cũng ở bên cạnh hỗ trợ."

Tần Tương liền hơi chau mày, "Người đánh nhau là ai?"

Tần Sương mặt không đổi sắc nói, "Không biết..."

"Không biết cũng cứu?" Tần Tương không tán thành nhìn Tần Hoan, "Đây là kinh thành, chỗ nào cũng đều là quý nhân, có mẫu thuẫn cũng chẳng biết là tai họa gì. Ngươi cứ xuất thủ tùy tiện như vậy lỡ như hại Tam ca và Hầu phủ thì phải làm sao?"

Tần Hoan cong môi, "Ngũ tỷ tỷ suy xét chu toàn."

Tần Tương cảm thấy ý của Tần Hoan cũng không phải như vừa nói ra, lại không biết phải cãi lại thế nào liền nói, "Tóm lại, ngươi ở bên ngoài kiềm chế tính tình một chút, hiện tại ngươi là tiểu thư của Hầu phủ chứ không phải đại phu, trong kinh thành này chỗ nào cũng là tiệm thuốc, nếu như thật sự muốn cứu người thì còn phải dùng đến ngươi à? Đừng rước thêm phiền toái cho Hầu phủ."

Tần Tương nói gần nói xa cứ như Tần Hoan là kẻ thích gây náo loạn vậy, Tần Sương nghe thế liền thấy buồn cười, "Sao chuyện cứu người vốn là một việc tốt nhưng vào miệng của Ngũ tỷ tỷ lại thay đổi đến như vậy. Sao Ngũ tỷ tỷ không nghĩ là nếu cứu được quý nhân thì chẳng phải đã có thể dẫn đến lợi ích cho Hầu phủ à?"

Tần Tương sửng sốt, nhất thời hồi tưởng lại, "Các ngươi cứu chính là quý nhân à?"

Tần Sương lười biếng, "Không, chỉ là nói nếu như mà thôi."

Tần Tương nhìn Tần Sương rồi lại nhìn Tần Hoan, vẻ mặt nhất thời nghiêm túc một hồi, có vẻ nhận ra ý trong lời nói của Tần Sương. Thế nhưng vẻ mặt Tần Sương cứ cười nhạt có ý tứ sâu xa, còn Tần Hoan lại càng ung dung tỉnh bơ. Nàng quan sát hồi lâu cũng không nhìn ra cái gì, xong lại nghĩ hiện tại Tần Hoan và Tần Sương đã về một phe, hai người hợp lại đối lập với nàng.

Vẻ mặt Tần Tương biến sắc, vén màn lên nhìn ra ngoài phố xá, hoàn toàn không nói được lời nào nữa.

Trước đó Tần Sương đã ra ngoài một lần rồi nên hiện tại cũng không còn hứng thú như vậy nữa, vì thế nàng cũng vén màn bên này lên nhìn ra bên ngoài câu được câu không. Xe ngựa từ phường Hưng Lạc đi về hướng Nam, đi một khắc sau nhìn thấy nhà dân hai bên đường đều dần dần không nhà cao cửa rộng nữa, lại tiếp tục đi gần một khắc nữa xe ngựa chạy ra khỏi khu nhà dân yên tĩnh, tiến thẳng vào con phố chính phồn hoa náo nhiệt.

Tần Tương và Tần Sương mỗi người chiếm một bên cửa sổ, còn Tần Hoan thì nhàm chán tựa vào thành xe trầm tư.

Mặc dù là ra khỏi phủ, thế nhưng là toàn bộ mọi người cùng đi. Tần Diễm đã từng nói trong kinh thành xảy ra án mạng, trước khi điều tra xong thì chắc chắn không thể một mình ra khỏi phủ. Tần Hoan chau mày, cuối cùng là án mạng gì mà lâu như vậy vẫn còn chưa có động tĩnh gì?

Đang mải nghĩ ngợi thì xe ngựa đã đứng ở đằng trước một con phố bán tơ lụa.

Vũ ma ma ở phía trước tiến lại gần, "Các vị tiểu thư xuống xe thôi, đã đến rồi."

Tần Tương là người đầu tiên xuống xe, Tần Sương theo sát phía sau, vừa bước xuống đã kêu lên, "Hóa ra là Cẩm Tú phường."

Tần Hoan xuống xe, vừa ngước lên đã thấy quả nhiên đây là một tòa hồng lâu 2 tầng sơn đỏ, bên trên cửa treo tấm biển 'Cẩm Tú phường' to lớn sáng chói. Hiện tại còn chưa đến giờ Ngọ, trước cửa cũng đã có nữ tử y phục hoa lệ ra ra vào vào.

Cẩm Tú phường nổi danh trên toàn bộ Đại Chu, mà Cẩm Tú phường ở kinh thành này lại càng nổi tiếng thiên hạ. Tần Sương ngước mắt lên nhìn chỉ thấy tòa hồng lâu này có vẻ còn lớn gấp 3 lần các cửa hàng khác, không chỉ thế mà còn có tận 2 tầng. Có thể thấy được diện tích này to lớn nhường nào, vì thế nàng lại cực kỳ phấn khích.

"Đi, vào trong thôi..."

Hồ thị ở đằng trước cười một tiếng ra hiệu, Tần Triều Vũ ở bên cạnh kéo tay bà rồi quay đầu lại liếc nhìn ba người Tần Hoan một cái. Tần Sương rõ ràng là vui mừng, mặc dù Tần Tương không lộ ra người thế nhưng hai tay miết chặt khăn tay, đôi mắt cũng tỏa sáng rực rỡ đủ để thấy được sự kích động. Chỉ có Tần Hoan, hôm nay nàng mặc y phục màu xanh phối với áo choàng màu xanh đậm, làm nổi bật lên khuôn mặt như tranh vẽ của nàng. Nàng chỉ lẳng lặng đứng ở đó, giống như Cẩm Tú phường mà nữ tử toàn thiên hạ đều yêu thích này hoàn toàn không có lực hấp dẫn đối với nàng.

Tần Triều Vũ chau mày, dẫn Hồ thị bước vào Cẩm Tú phường.

"Phu nhân đã đến rồi, ây da, Bát tiểu thư thật sự là tiên nữ hạ phàm mà."

Hồ thị đương nhiên là khách quen của Cẩm Tú phường, bà vừa bước vào cửa đã có chủ quán đến tự mình đón tiếp. Hồ thị cười noi, "Hôm nay ta còn dẫn theo 3 đứa cháu gái đến đây, nhất định phải biến trang phục của mấy đứa nó cũng thành tiên nữ mới được."

Chủ quán quay sang nhìn, quả nhiên thấy 3 người Tần Hoan đi đến. Tần Tương và Tần Sương đi đầu, chủ quán còn chưa cảm thấy cái gì thế nhưng đến lượt Tần Hoan thì ánh mắt ông ta sáng lên, "Ây da, phu nhân và Bát tiểu thư đều là quốc sắc thiên hương, ngay cả ba vị tiểu thư này cũng cực kỳ xinh đẹp. Mấy vị vừa đến thì toàn bộ cửa hàng của ta cũng sáng rực lên hẳn rồi."

Hồ thị cười càng tươi hơn, "Xem cái miệng ông chủ Từ này, chẳng trách Cẩm Tú phường ở kinh thành lớn mạnh thế này... Gần đây có hàng gì tốt không, giới thiệu cho ta xem một chút. Hôm nay phải mua rất nhiều đó, Thế tử cũng phải may mấy bộ áo choàng mới."

"Được được được, mời phu nhân lên lầu trước, giờ ta đi lấy sổ mẫu."

Vừa dứt lời thì một gã sai vặt đến dẫn nhóm người Hồ thị lên trên tầng 2.

Tần Sương không nhịn được mà nắm lấy tay Tần Hoan nói, "Chỗ này đúng là lớn hơn rất nhiều so với Cẩm Tú phường ở Cẩm Châu, lại còn có thêm cả tầng 2 nữa."

Tần Hoan mỉm cười gật đầu, lên đến nơi rồi Tần Sương liền thán phục không thôi. Trên tầng hai có 4-5 nhã gian, gã sai vặt dẫn các nàng vào một gian tao nhã nhất. Vừa vào cửa chính là một bức bình phong có 6 tấm, bên trên vẽ mỹ nữ mặc y phục hoa mỹ yểu điệu duyên dáng. Vừa nhìn thấy như vậy liền khiến cho người ta tự nhiên lại có ý định mua váy áo mới. Đi vòng qua bức bình phong, chính giữa phòng treo một ngọn đèn minh nguyệt, đối diện chính là cửa sổ tròn trạm chổ hoa văn. Đứng từ đây nhìn qua thì cảm thấy như có một vầng trăng sáng treo bên cửa sổ, vừa đẹp đẽ vừa tao nhã.

Tần Sương khẽ kinh ngạc, thấy trong phòng được trải thảm, 2 góc đều là bình sứ màu xanh thiên thanh có cắm hoa lan, trên vách tường 4 phía cũng là những bức tranh sơn thủy nổi tiếng vẽ mỹ nữ, còn đồ trang trí và gốm sứ khác cũng cực kỳ tinh xảo thanh cao. Tần Sương cảm thấy nơi này còn đẹp đẽ tao nhã hơn nhiều so với phòng ngủ của nàng ở Cẩm Châu và Hầu phủ.

Có thể do chỗ này quá mức đẹp đẽ nên Tần Sương lập tức đè ép sự vui mừng của bản thân xuống. Mọi người cùng ngồi xuống ghế, gã sai vặt lại bê lên trà Vân Phong thượng phẩm, mà rất nhanh, ông chủ Từ dẫn theo 2 gã sai vặt cầm một cuốn sổ đi đến.

Cuốn sổ trong tay ông chủ Từ rất lớn, còn 2 gã sai vặt ở đằng sau mỗi người cầm một cái khay, bên trên đều là bản mẫu của tơ lụa. Tần Sương thấy tình huống thế này thì lại càng áp lực, Tần Diễm căn bản không thích mấy vật của nữ tử này thế nhưng hắn cùng đi nên hiện tại chỉ khoanh tay đứng bên cạnh cửa sổ, nhìn ra bên ngoài với vẻ không quan tâm.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.