🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Chương 181: Tần Triều Vũ (1)

Hôm nay Tần Hoan mặc váy dài màu xanh nhạt thêu hoa lan, phía trên là áo ngắn màu trà trắng, bên ngoài khoác áo choàng dài màu trắng ngọc thêu bách hoa đua nở, trên cổ còn có hàng lông cáo trắng muốt. Bắt đầu từ lúc nàng bước ra từ sau màn xe, cứ như đóa hoa lan biến thành tiên linh trong gió lạnh, cực kỳ thu hút ánh mắt mọi người.

Tóc nàng đen dài, lông mày như vẽ, cặp mắt sáng trong như dòng suối dưới ánh trăng, phản chiếu ánh sáng lấp lánh say mê lòng người. Nàng đứng thẳng người trên xe nhìn thoáng qua Tần Diễm sau đó mới đưa tay cho Phục Linh vịn nàng bước xuống. Bởi vì xe ngựa của nàng ở phía sau cùng cho nên nàng ở cách cửa phủ xa nhất, mặc dù chỉ cách có mấy trượng thôi thế nhưng mỗi bước chân của nàng lại toát lên một khí chất cực cao quý, dáng người mảnh khảnh như trúc xanh hay hoa lan mùa thu, làn váy đung đưa giống như đóa hoa dâm bụt trắng nở rộ trong gió, dung mạo rạng rỡ chói mắt không gì sánh nổi. Mặc dù vậy nhưng nàng không hề mang đến cho người ta cảm giác cao quý kiêu ngạo, ngược lại có một vẻ đẹp xuất thế toát ra từ trong xương tủy, ngay cả Hồ thị cũng không thể nào chán ghét nàng được.

"Tương Nhi bái kiến Đại bá mẫu..."

"Sương Nhi bái kiến Đại bá mẫu..."

Tần Tương và Tần Sương đều đã xuống xe an ổn hành lễ, sau khi nhún người thật lâu vẫn không thấy Hồ thị đáp lại. Hai người vừa ngước mắt lên nhìn thì thấy đôi mắt Hồ thị lại lạc vào phía sau lưng các nàng, không chỉ có Hồ thị mà toàn bộ các bà vú già lẫn nô tỳ đứng sau lưng Hồ thị cũng đều nhìn về phía đó. Biểu cảm kinh diễm kia các nàng lại quá quen thuộc rồi.

Tần Tương chau mày, Tần Sương lại bất đắc dị, hai người không cần quay lại cũng biết mấy người Hồ thị đang nhìn cái gì.

Rất nhanh Tần Hoan đã đi đến bên cạnh Tần Sương, nàng cũng nhún người hành lễ.

"Tần Hoan bái kiến Đại bá mẫu."

Giọng nói nàng vừa trong trẻo, vừa êm đềm lại vừa ngọt ngào, không có chút rung động vì xa cách lâu ngày gặp lại, cũng không hề có chút làm nũng lấy lòng nào cả. Ý cười vốn cứng đờ của Hồ thị lập tức phóng đại, khóe miệng bà dương cao lên, ngay lập tức che đi vẻ thâm trầm trong đáy mắt.

"Tốt tốt tốt, bá mẫu đúng là đã trông mong ba người các con đã lâu, lại còn lo lắng Tam ca bọn con không biết chăm sóc cô nương gia làm các con tủi thân." Nói xong Hồ thị liếc Tần Diễm một cái ra vẻ trách móc, Tần Diễm chỉ cười cười mà không nói gì. Bà tiến lên nắm lấy tay Tần Hoan, cánh tay còn lại cũng ôm Tần Sương và Tần Tương lại, "Tương Nhi và Sương Nhi đều là lần đầu tiên đến, còn Hoan nha đầu lại là Đại bá mẫu nhìn mà lớn lên. Từ khi con đi rồi Đại bá mẫu vẫn cực kỳ mong nhớ, hiện giờ cuối cùng cũng có thể đón con quay về rồi."

Tần Hoan thu lại hết biểu cảm, "Nhiều năm như vậy, không biết Đại bá mẫu có khỏe không?"

Hồ thị có một khuôn mặt hơi tròn, đôi mắt phượng cực kỳ ôn hòa, hôm nay bà mặc toàn thân hoa phục, trên búi tóc cắm đầy trâm ngọc, bởi vì chăm sóc thỏa đáng cho nên nhìn còn có vẻ trẻ hơn nhiều so với Lâm thị ở Cẩm Châu. Hơn nữa bà thường xuyên nở nụ cười khiến cho người ta có cảm giác thân thiết, cũng không biết vì sao mà Tần Hoan cứ cảm thấy đằng sau đôi mắt hòa khí kia đang ẩn giấu cái gì đó.

Thấy Tần Hoan ân cần hỏi thăm thì ý cười trên mặt Hồ thị lại sâu thêm vài phần, "Khỏe lắm khỏe lắm, mới từ biệt có mấy năm mà con đã trưởng thành, thậm chí lại còn xinh đẹp như vậy. Ban nãy lúc con vừa mới bước ra suýt chút nữa Đại bá mẫu còn không nhận ra con, thấy con tốt như vậy thì Đại bá mẫu có thể yên tâm rồi."

Nói xong Hồ thị lại quan sát Tần Hoan từ trên xuống dưới lần nữa, càng nhìn thì càng vừa lòng, "Thật không tệ, thật không tệ, càng ngày càng giống dáng vẻ của phụ thân và mẫu thân con. Ánh mắt con giống phụ thân còn những cái khác như đúc cùng một khuôn với mẫu thân con ra, mới nhìn thôi đã khiến người ta cực kỳ yêu thích rồi, lẽ ra phải đón con về sớm hơn mới tốt."

Hồ thị vẫn mải nói chuyện với Tần Hoan, Tần Sương bĩu môi còn nụ cười trên mặt Tần Tương cũng hơi miễn cưỡng.

Tần Hoan cong môi cười, sau đó thu lại biểu cảm rồi không nói gì nữa. Hồ thị vỗ vỗ lên tay nàng sau đó mới nhìn sang Tần Sương và Tần Tương, "Tương Nhi và Sương Nhi đều là lần đầu tiên đến kinh thành, đừng lo lắng, đến rồi thì cứ coi như đây là nhà mình thôi. Đại bá phụ cũng rất mong ngóng ba đứa các con, mau lên, chúng ta mau vào thôi."

Trời đông giá rét, đứng ở bên ngoài lâu luôn luôn không ổn. Hồ thị vừa dứt lời thì Tần Tương liền đỡ lấy cánh tay Hồ thị, bà vỗ vỗ tay nàng trìu mến sau đó lại đưa tay cho Tần Diễm đỡ lấy rồi phân phó bà vú bên cạnh, "A Vũ, ngươi và Chu quản gia dỡ đồ đạc của Thế tử và ba vị tiểu thư xuống đưa đến viện của các nàng đi, thu xếp một chút sau đó đi căn dặn phòng bếp làm cơm. Thông báo cho lão gia một tiếng, ta trước tiên dẫn mấy đứa vào phủ nhìn một vòng đã."

Hồ thị căn dặn xong, một bà vú già mặc váy áo tím đậm đứng bên cạnh liền lên tiếng đáp lời.

Đến đây Hồ thị mới dẫn mấy người Tần Hoan đi vào bên trong phủ.

Hiện tại đã đến lúc mặt trời lặn, ánh chiều cũng phủ một tầng vàng rực lên toàn bộ Trung Dũng Hầu phủ. Tần Sương và Tần Tương ngước mắt lên nhìn, cửa phủ cao lớn rộng rãi, bốn chữ 'Trung Dũng Hầu phủ' viết trên tấm biển sắt sơn vàng, treo trên móc bạc, thể hiện ra phong cách bệ vệ bức người, cửa chính sơn đỏ hiện tại đã mở rộng, bên trong phòng ốc lầu các liên miên không thấy điểm cuối. Mặc dù Tần Tương và Tần Sương không biết chỗ này thuộc phường nào, thế nhưng suốt dọc đường đến đây toàn là nhà đường xá rộng rãi, phủ trạch 2 bên đều cao quý xa hoa, chính xác là một nơi tập trung rất nhiều dinh thự nhà quyền quý.

Hai người thể hiện ra dáng vẻ tao nhã, đi theo sau Hồ thị từ từ vào bên trong.

Ngoại trừ Hồ thị, cùng đi theo ra ngoài còn có vài người ma ma cùng tuổi với 'A Vũ' ma ma ban nãy dẫn 7-8 nô tỳ đi tháo dỡ hòm xiểng trên xe. Có khoảng một nửa người quay vào theo Hồ thị, ở trước mặt những người này thì Tần Tương và Tần Sương cũng không hề dám coi nhẹ, không chỉ có như vậy, ngay cả mấy người Vãn Hà Vãn Tình cũng phải ưỡn thẳng lưng, mặt mày không quay nghiêng ngửa, không dám lộ ra vẻ khiếp sợ khiến cho chủ tử nhà mình mất mặt...

Bước vào cửa phủ, mấy người Tần Sương hiện tại mới nhìn thấy quanh cảnh bên trong Hầu phủ, các nàng liếc mắt một cái nhìn sang, chỉ thấy mặc dù xa hoa quyền quý thế như bố trí trong phủ này lại không mở mang như Tần phủ ở Cẩm Châu. Nghĩ đến kinh thành là nơi tấc đất tấc vàng, nhất định không thể rộng lớn được như ở Cẩm Châu được.

Diện tích mặc dù không to được như Tần phủ ở Cẩm Châu, thế nhưng trong tòa nhà này toàn bộ vật dụng cũng phải tốt hơn một nửa. Tần Tương và Tần Sương lướt mắt nhìn bốn phía, thấy được Hầu phủ này vừa khí thế lại vừa xa hoa quý phái.

Còn bên này Tần Diễm hỏi Hồ thị, "Sao chỉ có một mình mẫu thân thế, phụ thân đâu? Vũ Nhi nữa? Còn cả Tứ đệ đâu?"

Hồ thị nghe vậy liền cười, "Phụ thân con phải đi gặp khách, đang ở trong thư phòng, còn dặn dò hiện tại con không cần phải đến đó đâu, đợi lát nữa ông ấy tiếp khách xong rồi thì ắt sẽ đến gặp chúng ta. Còn muội muội con vào cung rồi..."

Tần Diễm chau mày, không chỉ có hắn mà Tần Tương và Tần Sương cũng khẽ biến sắc mặt. Hai người sinh ra ở Cẩm Châu, nếu không có biến cố lần này của Tần phủ thì có lẽ các nàng cũng sẽ không được đón về kinh thành. Bởi vậy nơi kinh thành xa xôi cách trở, Hoàng cung trong kinh thì lại càng không dám nghĩ đến. Hiện tại vừa vào Hầu phủ đã nghe thấy Bát muội muội Tần Triều Vũ vào cung thì hai người đương nhiên cực kỳ ngoài ý muốn.

"Vào cung để làm gì?" Tần Diễm vội hỏi.

Hồ thị cũng cực kỳ qua quýt mà trả lời như bình thường, "Hoàng hậu nương nương tuyên triệu."

Tần Diễm hơi chau mà, lập tức gật đầu, "Thì ra là thế."

Hồ thị nở nụ cười có vài phần kiêu ngạo, còn bên này trái tim Tần Tương cũng sắp nhảy ra khỏi lồng ngực, buổi chiều hôm nay thật giống như nằm mơ vậy, vào kinh thành, chứng kiến cảnh phồn hoa mà trước đây nàng chưa từng gặp. Vào Hầu phủ, lại nghe đến mấy từ Hoàng cung và Hoàng hậu, hóa ra... hóa ra Bát muội muội của Hầu phủ là người có thể tùy tiện vào cung gặp Hoàng hậu...

"Vậy Tứ đệ thì sao?" Tần Diễm lại hỏi một câu.

Nụ cười của Hồ thị tiêu biến bớt, "Phụ thân con giao việc cho nó, nó đi phía Bắc rồi."

Tần Diễm gật gật đầu, "Thì ra là thế, sắp năm mới rồi, khi nào đệ ấy trở về?"

"Đi cũng nhiều ngày rồi đó." Có vẻ như Hồ thị không có hứng thú gì khi nhắc đến vị Tứ thiếu gia của Hầu phủ này, bà quay sang nhìn mấy người Tần Tương, "Các con có mệt không? Có đói bụng không? Hay là muốn quay về viện của mình nghỉ ngơi một lát trước?"

Tần Tương vội lắc đầu, "Dọc đường Tam ca đã chăm sóc bọn con cực kỳ tốt, hiện tại bọn con không đói bụng cũng không mệt nhọc, Đại bá mẫu không cần lo lắng."

Hồ thị cười cười, dẫn Tần Tương đi vào chỗ sâu nhất, "Được, vậy hiện tại ta dẫn mọi người đến chính đường, thuận tiện đi dạo luôn. Trong phủ này diện tích không lớn, 3 viện của bọn con ở Tây Uyển, đều đã cho người thu dọn xong rồi, chỉ sợ không được rộng rãi như chỗ bọn con ở trước đây tại Cẩm Châu thôi, thế nhưng đừng ghét bỏ..."

"Sao có thể chứ, chỗ ở Đại bá mẫu chuẩn bị đương nhiên bọn con cực kỳ thích." Giọng nói Tần Tương ôn nhu mềm mại.

Hồ thị cười mãn ý, "Các con thích là tốt rồi, sau này còn phải ở đây lâu dài. Hiện tại cứ đi xem, nếu như có cái gì không thích thì cũng phải nói sớm với ta."

Tần Tương vội vàng đáp lời, Hồ thị liền dẫn đoàn người bước lên hành lang gấp khúc.

Mặc dù đã vào đông, thế nhưng cảnh trí bên trong Hầu phủ lại không hề hiu quạnh, Hồ thị chỉ dẫn mọi người đến mấy chỗ quan trọng rồi sau đó liền đến nơi dùng bữa tối hôm nay. Nắng chiều dần chìm xuống theo đường chân trời, đợi mấy người Tần Hoan đến Nhân Thọ đường thì sắc trời cũng đã tối dần rồi. Một ma ma khác bên cạnh Hồ thị cầm đèn, rất nhanh bên trong chính đường đã sáng rực đèn đuốc.

Hồ thị ngồi xuống ở chủ vị, dọc đường bà đã hỏi ba tỷ muội ngày thường thích ăn gì làm gì nên hiện tại mới nói, "Bình thường trong phủ này chỉ có mình Vũ Nhi là nữ nhi, hiện tại các con đến rồi thì 4 tỷ muội ở chung cũng sẽ thú vị một chút."

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.