Yến Trì nói một câu khiến cho Yến Ly phục hồi lại tinh thần, "Cũng đúng... Vụ án này liên quan đến Sóc Tây quân mà..." Nói xong Yến Ly lại đảo mắt, "Thất ca không về thì ta cũng không về, ta đợi Thất ca cùng nhau trở về."
Yến Trì chau mày, "Lúc khác thì có thể, nhưng hiện tại đã đến cuối năm rồi, ngươi phải quay về ở bên cạnh Vương phi mới đúng."
Yến Ly bĩu môi một cái, "Mẫu thân đã ở trong Phật đường gần nửa năm nay chưa ra ngoài rồi, đối với bà ấy mà nói thì ăn Tết hay không cũng chẳng quan trọng. Cho dù ta có quay về sớm thì mẫu thân cũng sẽ không để cho ta làm cái gì, không bằng ta đi theo Thất ca giúp đỡ chút chuyện đi."
Yến Trì tựa hồ như suy nghĩ trong giây lát, sau đó lại nhìn dáng vẻ bướng bỉnh kia của Yến Ly cuối cùng đành phải gật đầu.
Khóe môi Yến Ly cong cong, sau đó nhìn sang Tần Hoan, "Khi nào Cửu cô nương quay về?"
Yến Trì cũng nhìn sang Tần Hoan, hắn vốn định lén hỏi Tần Hoan thế nhưng ai ngờ Yến Ly lại hỏi trước.
"Tam ca nói ngày mai sẽ đi." Giọng nói Tần Hoan vẫn như bình thường.
Ý cười trên mặt Yến Ly càng sâu thêm, "Tần Thế tử sốt ruột quay về à..." Nói xong hắn liếc mắt một cái nhìn sang Yến Trì, "Sắp đến Tết rồi đương nhiên phải sớm quay về mới đúng, từ chỗ này đến kinh thành tối đa chỉ tốn 5-6 ngày, cũng không xa lắm."
Tần Hoan cũng gật đầu, "Đúng vậy, ban đầu bọn ta dự định đến kinh thành vào đầu tháng Chạp là tốt nhất, thế nhưng hiện tại lại chậm trễ chút thời gian rồi."
Yến Ly gật đầu, đột nhiên hỏi, "Cửu cô nương trước đây là lớn lên ở kinh thành à?"
Tần Hoan không hiểu câu này của Yến Ly là có ý gì, nàng chỉ dè dặt gật đầu, "Phải!"
Vẻ mặt Yến Ly tràn đầy tiếc nuối, "Đúng là quá đáng tiếc không thể quen biết Cửu cô nương sớm một chút. Cửu cô nương và Tần Thế tử về trước cũng được, chờ ta và Thất ca về rồi sẽ liên lạc lại Cửu cô nương sau."
Tần Hoan vội vàng gật đầu rồi nhún người đáp lời, Yến Trì thấy Yến Ly cứ đứng ba hoa chích chòe liền lên tiếng, "Được rồi, cũng không còn việc gì khác, ta dẫn hắn đi tìm kiếm xung quanh Huy viên, ngươi về trước đi."
Yến Trì dừng một chút lại nói, "Trong vòng 2 ngày viện này sẽ bị niêm phong, các ngươi đi sớm cũng tốt."
Tần Hoan gật đầu, nàng cúi người thi lễ sau đó mới cáo lui.
Chờ đến khi Tần Hoan đi ra ngoài, Yến Ly vẫn hứng thú nhìn về phía cửa, trong đôi mắt giảo hoạt không biết lại đang tính toán cái gì. Yến Trì chau mày, "Ngươi đang dự định gì thế?"
Yến Ly ngay lập tức hoàn hồn, vội vàng cười làm lành, "Không không, Thất ca hiểu lầm rồi, trước kia ở kinh thành Thất ca đã từng gặp Cửu cô nương chưa?"
Yến Trì cất bước đi ra ngoài, nghe thấy thế thì thần sắc vẫn không hề thay đổi, "Chưa từng."
Yến Ly liền có chút buồn bực hít vào một hơi, "Thế này thì quá kỳ lạ rồi..."
"Cái gì kỳ lạ?" Yến Trì lườm Yến Ly một cái, hắn hơi bất mãn về chuyện Yến Ly cứ nghĩ ngợi đến Tần Hoan.
Yến Ly lại hoàn toàn không hề phát hiện ra Yến đang Trì chau mày, cho nên chỉ nghiêng đầu nói, "Hôm qua ta đã hỏi Lộ Vân rằng Cửu cô nương là Tần thị chi thứ mấy, từ đó mới biết hóa ra Cửu cô nương cũng không phải sinh ra từ Hầu phủ mà là chi thứ 2 của Tần thị. Trước đây ta cũng có chút ấn tượng về Tần Nhị lão gia, mặc dù không có ra làm quan thế nhưng năm đó ông ấy ở kinh thành cũng có chút tài danh. Ta đang nghĩ rốt cuộc trước kia đã từng gặp qua Cửu cô nương hay chưa, nếu như gặp rồi thì nhất định sẽ không có chút ấn tượng nào thế này, thế nhưng đúng là ta hoàn toàn chưa từng gặp qua, Cửu cô nương sau này chẳng phải ở trong Hầu phủ sao? Một năm thì Trung Dũng Hầu phủ ít nhất cũng có 1-2 lần đại yến chứ, quý tộc trong kinh đều phải đến..."
Yến Trì chau mày, "Sau này nàng bị Hầu phủ đưa đến Cẩm Châu, theo ta thấy thì Hầu phủ không hề xem trọng nàng."
Yến Ly cũng gật đầu, "Hẳn là như vậy, Cửu cô nương không có phụ mẫu, ở đâu thì cũng đều là ăn nhờ ở đậu, thật khó có thể tin được nàng vậy mà lại có khí chất và dung mạo nhường này, thậm chí còn có một tay y thuật khiến cho người ta phải tặc lưỡi trầm trồ."
Nói xong Yến Ly vui mừng nở nụ cười, "Thất ca chắc đã biết Trung Dũng Hầu phủ còn có một 'Đệ nhất tài nữ kinh thành' nữa, được phu thê Trung Dũng hầu coi như hòn ngọc quý trên tay, cũng coi như là người đầu tiên được xét tuyển vào Đông cung. Chẳng biết sau này Cửu cô nương về kinh thì chuyện này có thể sinh ra biết hóa gì hay không?"
Bước chân Yến Trì hơi khựng lại một chút, khóe môi hắn cũng trầm xuống, "Sẽ không."
Hắn nói ra 2 chữ này thật sự gọn gàng lưu loát, thế nhưng lại mang theo ý lạnh thấu xương. Yến Ly cười rộ lên, "Cũng đúng, dù sao thì Cửu cô nương cũng không xuất thân từ Hầu phủ cho nên chuyện này chắc chắn không có khả năng rồi. Có điều nếu không thể vào Đông cung thì với dung mạo và phong nghi của Cửu cô nương có lẽ cũng khiến nhóm quý công tử trong kinh người trước ngã xuống người sau tiến lên. Thất ca còn phải ở lại Dự Châu, chẳng lẽ không lo lắng à?"
Yến Ly có thể nói là người hiểu Yến Trì nhất trong đám con cháu Hoàng thất, đã nhiều ngay tiếp xúc như vậy thì Yến Ly đã nhìn ra Yến Trì đối xử với Tần Hoan hoàn toàn khác biệt. Lời này hắn nói là nhắc nhở, cũng là cười nhạo, ai ngờ Yến Trì nghe xong liền không phản ứng gì, chỉ bình tĩnh thản nhiên, "Mấy tên quần là áo lượt trong kinh thành làm sao có thể vào mắt nàng được?"
...
Tần Diễm nếu đã nói ngày mai phải về kinh thì chiều nay phải dẫn Chu Hoài ra ngoài mua sắm đồ đạc. Đến lúc hoàng hôn hắn mới trở về, ngoại trừ những đồ đạc cần dùng trên đường thì còn mua cho mấy tỷ muội Tần Hoan mỗi người một hòm lớn.
Tần Sương vui mừng khôn xiết chạy đến chỗ Tần Hoan, "Tam ca đối xử với chúng ta thật sự là quá tốt, cho ta cây trâm ngọc trên đó có viên ngọc châu lớn bằng đầu ngón tay cái thế này này, vừa tròn vừa bóng, thật sự là thượng phẩm tuyệt nhất mà ta đã từng thấy qua, cũng không biết là bao nhiêu tiền..."
Nói xong Tần Sương lại nhìn sang cái hòm của Tần Hoan, "Tam ca cho muội cái gì vậy?"
Nói nhiều như vậy, chẳng qua Tần Sương muốn đến đây để xem xem Tần Hoan được tặng gì mà thôi. Tần Hoan nghe thấy thế thì tùy tiện hất hàm, ý bào Tần Sương tự mình đến xem đi. Tần Sương chau mày sau đó cũng không thèm khách khí mà mở hòm ra, bên trong là một áo choàng lông cáo màu trắng tuyết đặt ngay ngắn chỉnh tề bên trong. Lông mày Tần Sương càng nhướn cao, đáy mắt có vẻ như so sánh một hồi, sau đó khẽ hừ một tiếng, "Áo lông cáo này nhìn cũng là thượng phẩm, có điều ta bên kia có ngọc châu, có phỉ thúy, trên thân trâm vẫn còn là vàng nguyên chất, nếu nói về tiền bạc thì cũng tương tự như nhau." Nói xong Tần Sương vừa lòng đóng nắp hòm lại.
Mặc dù Tần Sương không ương ngạnh vô lý như trước kia thế nhưng trong lòng vẫn còn chút so bì tị nạnh. Tần Hoan lại không quan tâm lắm, chỉ cần không ảnh hưởng đến toàn cục thì những việc nhỏ này có thể tránh thì sẽ tránh. Tần Hoan thấy dáng vẻ hoan hỉ kia của Tần Sương thì bật cười rồi lắc đầu, "Đồ đạc đã thu dọn xong chưa? Sáng sớm mai là phải lên đường rồi."
Tần Sương gật đầu, "Thu dọn xong rồi, cũng không có quá nhiều đồ."
Tần Sương nói xong lại nhìn về hướng phòng chính giữa, "Muội đoán xem Ngũ tỷ tỷ nhận được cái gì?"
Tần Hoan vẫn không ngước mắt lên, "Nhận được cái gì?"
Thấy Tần Hoan hỏi cho qua thì Tần Sương thở dài, "Muội đúng là, sao một chút tò mò đều không có thể? Ba tỷ muội chúng ta, muội có tin tỷ ấy cũng đang so đo với muội không?"
Tần Hoan chẳng thèm để ý, "So thì cứ so đi thôi."
Tần Sương nhăn nhó, "Cái tính tình này của muội đúng là hết cách rồi, Tam ca cho muội áo choàng, cho ta trâm ngọc châu, dù sao cũng là xiêm y trang sức mà nữ nhân gia yêu thích. Nhưng mà Tam ca lại đưa cho Ngũ tỷ một bộ văn phòng tứ bảo, đương nhiên cũng đều là đồ tốt thế nhưng lúc Chu Hoài mang qua thì cũng có nói rằng Tam ca hy vọng nếu Ngũ tỷ tỷ có rảnh rỗi thì chăm chỉ viết chữ thật nhiều, tu tâm luyện tính."
Tần Hoan nghe thấy thế liền có chút hiểu rõ, "Tam ca là đang cảnh cáo tỷ ấy?"
"Chẳng thế thì sao!" Tần Sương cực kỳ vui sướng khi người ta gặp họa, sau đó lại thở dài, "Sự kiện kia Đại bá phụ và Đại bá mẫu nhất định đã biết rõ, nhưng không biết mấy người khác ở kinh thành thì có biết hay không. Nếu như cũng biết thì thật sự tỷ ta không gả được ra ngoài nữa rồi."
Tần Sương dừng lại một chút rồi nói, "Có lẽ Tam ca sợ là tỷ ta đến kinh thành rồi vẫn không biết nặng nhẹ đi. Dù sao đến kinh thành thì khắp nơi đều là quý nhân."
Tần Hoan không biết rốt cuộc Tần Diễm có ý gì, thế nhưng cảnh cáo Tần Tương một chút cũng đúng thôi.
Nghĩ đến thái độ mấy hôm nay của Tần Tương thì Tần Hoan thầm thở dài trong lòng.
Nếu như đến kinh thành rồi mà Tần Tương còn không hiểu chuyện, như vậy cũng thật sự chẳng còn cách nào.
Còn bên này Tần Tương lại đang đỏ mắt cáu giận nhìn Vãn Hà. Vãn Hà ôm chặt hòm mà Tần Diễm mang đến, cầu khẩn nói, "Tiểu thư tuyệt đối không thể, đây là đồ mà Thế tử đưa đến đó, nếu như tiểu thư đập vỡ rồi thì chẳng phải sẽ là chọc giận Thế tử hay sao? Đã sắp đến kinh thành rồi, nếu như trong lúc mấu chốt này tiểu thư khiến Thế tử không vui thì lúc đến đó rồi ai sẽ giúp người nói chuyện đây?"
"Giúp ta nói chuyện? Em không thấy Tam ca đã càng ngày càng chán ghét vứt bỏ ta à? Cũng không biết trước mặt Đại bá phụ và Đại bá mẫu hắn còn nói ta thế nào nữa, ta còn chưa đến kinh thành thì bọn họ cũng đã chán ghét ta rồi!"
Vãn Hà muốn nói lại thôi, chỉ định nói hành động ngày đó của Tần Tương quá khác với bình thường, chẳng trách được ai cả. Thế nhưng nàng là nô tỳ, sao dám thật sự nói ra lời này được chứ, vì thế đành phải khuyên nhủ, "Tiểu thư đừng nghĩ như vậy, Thế tử là nam tử hán đại trượng phu, không có nhiều tâm tư như vậy đâu, chỉ cần tiểu thư ngoan ngoãn, biểu hiện tốt giống như trước thì đương nhiên Thế tử sẽ thích người."
Vừa nhắc đến trước đây thì cổ họng Tần Tương cũng nghẹn lại. Trước đây nàng ở trong Tần phủ là cực kỳ tốt, mặc dù hiện tại phải đến kinh thành thế nhưng nàng chẳng có chút tôn vinh của dòng chính Tần thị nào cả, "Tam ca là nam tử không có tâm tư như thế, vậy 2 người kia thì sao?"
Tần Tương nói xong lại siết chặt tay áo, ánh mắt như xuyên thấu qua cửa sổ rơi vào gian phòng của Tần Hoan.
Vãn Hà cảm thấy tim mình thật mệt mỏi, "Lục tỷ tỷ cùng lớn lên với tiểu thư, mặc dù nàng nói chuyện không xuôi tai thế nhưng nhất định nàng sẽ không muốn hại người, Cửu tiểu thư lại càng không có tính muốn đi tranh cướp gì cả..."
"Nó không tranh không cướp?" Tần Tương cười lạnh, "Nhìn xem, ngay cả em cũng cảm thấy nó tốt như thế, có thể thấy được bản lĩnh thu phục lòng người của nó thật sự lợi hại. Em còn nói nó không tranh không cướp, em xem chẳng phải hiện giờ Tần Sương và Tam ca cũng đều hướng về nó cả rồi sao? Đây chính là tâm cơ và thủ đoạn của nó! Rõ ràng nó đã đoạt đi toàn bộ thế nhưng vẫn khiến cho mọi người nghĩ rằng nó rất không màng danh lợi..."
Vãn Hà liên tục cười khổ, "Tiểu thư, người không thể nghĩ như vậy, càng nghĩ thế này thì càng khiến bản thân mình khốn đốn mà thôi. Người nên từ từ giao hảo cùng Lục tỷ tỷ, sau đó làm tỷ muội với Cửu tiểu thư. Sắp tới kinh thành rồi, ở đó còn có một vị Bát tiểu thư nữa đó, vị Bát tiểu thư đó mới thật sự là cực kỳ lợi hại, người không thể chỉ cứ ngồi đó than thân trách phận mãi được."
Tần Tương nghe thấy thế liền chộp lấy ly trà bên cạnh rồi ném vào Vãn Hà, "Ngươi đây là đang nói ta làm sai đúng không? Ta không có thứ nô tỳ như ngươi, cút ta ngoài cho ta..."
Ly trà đập lên cẳng chân Vãn Hà, đau đớn khiến thân thể Vãn Hà run lên, còn phía bên này Tần Tương cũng bị nước trà đổ đầy lên tay. Tú Chi nhìn thấy Vãn Hà còn định nói gì nữa liền tiến lên lau lau tay cho Tần Tương rồi nháy mắt ra hiệu với Vãn Hà. Vãn Hà muốn nói lại thôi, sau đó vẫn đặt hòm xuống rồi xoay người đi ra ngoài. Vừa ra đến ngoài cửa Vãn Hà liền nhìn thấy mấy người Thường thị đi vào, thế nhưng Thường thị không hề để tâm đến gian phòng chính giữa, trực tiếp đi thẳng đến phòng của Tần Hoan.
Bên ngoài gió lạnh rít gào, chân Vãn Hà vừa lạnh vừa đau, nàng ngơ ngẩn nhìn sang phòng Tần Hoan, trong lòng đột nhiên lại thấy bi thương. Nàng biết hiện tại địa vị trong 3 người Tần Tương rõ ràng đã có biến hóa, Tần Hoan đã biến thành một người nhận được thương yêu nhiều nhất thế nhưng hoàn toàn không phải vì cái gì tâm cơ hay tranh đoạt cả... Thế nhưng đạo lý này, chủ tử nhà nàng lại không nghĩ ra.
Vãn Hà ngước mắt lên nhìn bầu trời đen kịt, đột nhiên có chút sợ hãi khi đến kinh thành.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]