Chương 172: Nghi phạm mất tích (1)
Đi từ trong viện ra, trên mặt Tần Hoan vẫn còn phủ một dòng nhiệt nóng.
Bước chân nàng hơi nhanh, đợi đi đến trước cửa viện của mình liền nhìn về phía viện của mấy người Thường thị.
Đã qua một đêm, trước cửa viện vẫn có 4 nha sai canh giữ.
Tần Hoan nghĩ nghĩ rồi bước đến gần. Đến cửa viện thì thấy vẫn là nha sai đêm qua tiến lên hành lễ với nàng, Tần Hoan nhìn thoáng qua trong viện, "Phu nhân đã ngủ dậy chưa?"
Nha sai kia gật đầu, "Thức dậy rồi, bà vú kia đã ra ngoài lấy đồ ăn rồi."
Tần Hoan gật đầu, "Ta hiện tại vào thăm bọn họ..."
Mấy nha sai không ngăn cản nàng nữa, mà chỉ giơ tay lên mời, Tần Hoan liền cứ thế bước vào bên trong.
Trong viện lặng yên không tiếng động, Tần Hoan đi vào thì cũng rón rén đôi chút cố không phát ra tiếng động. Buổi sáng mùa đông cực kỳ lạnh lại cực kỳ ảm đạm, chẳng biết lúc nào lại tiếp tục có tuyết rơi xuống nữa.
Tần Hoan đi đến bậc thềm trước mái hiên, khẽ gọi, "Phu nhân, đã ngủ dậy chưa thế?"
Cánh cửa đóng chặt, Tần Hoan nói câu này xong thì bên trong liền có tiếng bước chân vang lên. Một lát sau cánh cửa được mở ra, gương mặt ôn nhu của Thường thị xuất hiện. Nhìn thấy người đến là Tần Hoan thì Thường thị lập tức cười rộ lên, "Cửu cô nương đến rồi."
Tần Hoan gật đầu, "Đến thăm phu nhân."
Thường thị đẩy cửa ra, dơ tay lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-sung-ngo-tac-y-phi/3746577/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.