"Cái gì? An Dương Hầu muốn thu Cửu muội muội làm nghĩa nữ?"
Tần Lệ đứng bật dậy, vẻ mặt kinh ngạc. Hoắc Hoài Tín từ trên chủ vị cười hề hề rồi gật đầu, "Đúng vậy, ngươi cũng biết Cửu cô nương vẫn luôn chăm sóc Thái trưởng Công chúa, rất được Thái trưởng Công chúa và Hầu gia phu nhân yêu thích. Việc này Thái trưởng Công chúa ra quyết định, Hầu gia và phu nhân cũng cực kỳ tán thành..."
Tần Lệ hồi phục lại tinh thần, trong lòng cũng dần hiểu ra rõ ràng. Đúng vậy, Tần Hoan vốn đã thường xuyên đến Hầu phủ, Quận chúa cũng thường xuyên tìm đến Tần Hoan vui đùa. Tần Lệ lấy lại bình tĩnh, "Đây... đây đối với Cửu muội muội đương nhiên là chuyện tốt, chỉ không biết Hầu phủ định tính toán thế nào?"
Hoắc Hoài Tín thấy trên mặt Tần Lệ tràn ngập ý cười thì ông cũng mãn nguyện, "Thái trưởng Công chúa nói vốn nên cử hành đại yến, thế nhưng Cửu cô nương sắp phải đi rồi, thời gian không kịp cho nên định thiết yến ở Hầu phủ vào ngày mai, mời Tần phu nhân và Nhị thiếu gia qua Hầu phủ một chuyến, như vậy cũng coi như hoàn thành buổi lễ rồi."
Tần Lệ gật đầu, "Thái trưởng Công chúa suy xét chu toàn, một khi đã như vậy ta đi nói chuyện này cho mẫu thân."
Hoắc Hoài Tín cười gật đầu, "Được, vậy thì xin Nhị thiếu gia đem những lễ vật này đến cho Tần phu nhân xem qua, ta ở đây chờ tin tức của ngươi, sau khi các ngươi quyết định rồi ta mới có thể đi Hầu phủ thống báo kết quả."
Tần Lệ vốn đang định nói không cần phải chờ, chắc hẳn Lâm thị cũng sẽ không nói từ 'không được', nhưng bởi vì hắn không muốn địa vị của Tần phủ tỏ ra quá thấp kém cho nên đành phải gật đầu, "Vâng, vậy xin Tri phủ Đại nhân chờ cho một chút."
Hoắc Hoài Tín cười rộ lên, "Nhị thiếu gia mau đi thôi, không có gì đâu!"
Tần Lệ căn dặn Hà Hưng ở lại hầu hạ, sau đó mới mang lễ vật Hoắc Hoài Tín đem tới về hướng viện của Lâm thị.
Suốt dọc đường đi, trong lòng Tần Lệ có chút kinh hãi, ngay lúc mấu chốt chuẩn bị rời khỏi Tần phủ thì Hầu phủ lại muốn thu nhận Tần Hoan làm nghĩa nữ. Tính toán này nhìn là có thể hiểu hoàn toàn rõ ràng rồi, đây là cho Tần Hoan một chỗ để dựa vào.
Tần Lệ không dám khinh thường, chẳng bao lâu sau đã đến được bên ngoài viện của Lâm thị. Hầu nô đứng ngoài cửa vội vàng chạy vào bẩm báo, một lát sau liền quay lại cửa viện nói, "Nhị thiếu gia, thật không phải, phu nhân vẫn ốm nằm liệt giường, lúc này không muốn gặp người khác."
Tần Lệ chau mày, hắn cong cong khóe môi rồi nở một nụ cười lạnh, "Cũng không phải là ta muốn gặp phu nhân, là Tri phủ Đại nhân đến cửa, có chuyện quan trọng cần phải bàn bạc với phu nhân, vậy mà phu nhân cũng không gặp?"
Hầu nô nhìn thấy mấy hầu nô cầm theo lễ vật đi đằng sau lưng Tần Lệ, ánh mắt hắn lấp lánh sau đó nói thêm, "Vậy xin Nhị thiếu gia chờ chút."
Nói xong hầu nô lại vào trong lần nữa, Tần Lệ đứng chờ ngoài cửa, liên tục cười lạnh.
Hắn chỉ là con vợ lẽ, thân phận khiến cho người ta chán ghét thì hắn cũng biết, thế nhưng hiện tại hắn là người chống đỡ cả Tần phủ mà Lâm thị vẫn không hề phân biệt được nặng nhẹ. Bà ta cũng không thèm nghĩ lại, nếu bình thường hắn không có việc gì quan trọng thì phải đến chỗ này gặp bà ta làm gì?
Tần Lệ càng nghĩ càng giận, rất nhanh sau đó hầu nô đã đi ra ngoài, "Nhị thiếu gia, phu nhân mời người vào trong."
Tần Lệ lại cười khẩy lần nữa, sau đó hắn mới bước vào trong cửa.
Vào đến nơi mà Lâm thị vẫn còn chưa ra khỏi phòng trong, Tần Lệ liền đứng chờ ở gian ngoài, một lát sau mới thấy Tần Tương đỡ Lâm thị ra ngoài. Tần Lệ khom lưng với Lâm thị, "Mẫu thân..."
Tần Tương đỡ Lâm thị đến ngồi trên chủ vị, Lâm thị ho nhẹ một tiếng rồi hỏi, "Tri phủ Đại nhân đến phủ nhà ta rồi hả?"
Lâm thị vừa nói vừa liếc mắt nhìn thoáng qua người hầu đứng ngoài cửa, thấy trên tay bọn họ đều bê lễ vật thì vẻ hoài nghi trong mắt ngày một sâu. Tần Lệ trả lời, "Vâng, Tri phủ Đại nhân qua đây nói chuyện thay cho Hầu phủ."
"Hầu phủ? An Dương Hầu phủ?" Đáy mắt Lâm thị hơi sáng lên.
Tần Lệ gật đầu, giọng nói cố tình chậm rãi, "Đúng là An Dương Hầu phủ..."
Lâm thị nghe đến đây thì có hơi sốt ruột, "An Dương Hầu phủ có chuyện gì? Sao lại phải để Tri phủ Đại nhân đến cửa?"
Tần Lệ nở nụ cười, "An Dương Hầu muốn nhận Cửu muội muội làm nghĩa nữ, để cho Tri phủ Đại nhân làm chứng."
Lâm thị sửng sốt, Tần Tương đứng bên cạnh Lâm thị cũng nhăn mặt hung dữ, một lát sau Lâm thị mới lên tiếng, "Nhận... nhận Hoan Nhi làm nghĩa nữ?"
Tần Lệ nhìn sắc mặt nhăn nhó của 2 mẹ con Lâm thị thì cảm thấy trong lòng rất sảng khoái, trước đây Tần Hoan chìm trong vũng bùn thì bọn họ nhìn người ta thế nào cũng thấy chướng mắt, thế nhưng hôm nay thử so sánh mà xem, Tần Tương còn lâu mới sánh bằng Tần Hoan, cho nên Lâm thị với Tần Tương sao có thể không đố kỵ được chứ?
"Đúng vậy, chính vì Cửu muội muội phải đi gấp, cho nên Hầu phủ quyết định nghi thức vào ngày mai, kỳ thật cũng không phải lễ gì lớn. Hoắc Đại nhân nói Hầu phủ chỉ làm một buổi tiệc đơn giản, mời mẫu thân và ta cùng đến dự lễ là được rồi."
Bàn tay vịn trên ghế của Lâm thị hơi siết chặt lại, bà ta trả lời theo bản năng, "Đang yên đang lành sao Hầu phủ lại thu nhận Hoan Nhi làm nghĩa nữ?" Nói xong bà lại đảo mắt, "Chuyện này có lẽ còn phải hỏi ý của Đại phòng..."
Tần Lệ chau mày, "Mẫu thân sao lại hồ đồ như vậy?"
Nếu là trước đây thì đương nhiên Tần Lệ không dám nói như vậy với Lâm thị, thế nhưng hiện tại không như vậy nữa, hắn là người quyết định mọi việc trong Tần phủ, cũng không vừa ý thái độ của Lâm thị đối với bản thân mình cho nên sắc mặt đột nhiên trở nên lạnh lùng.
Lâm thị bị lời nói này của Tần Lệ làm cho sắc mặt bà khẽ biến, còn chưa kịp nói gì thì Tần Lệ lại tiếp tục lên tiếng, "Mấy năm nay Đại phòng có quan tâm gì đến Cửu muội muội không? Đại phòng cũng không phải phụ mẫu thân sinh của Cửu muội muội, cũng chỉ là quan hệ không thân cận mấy với Cửu muội muội giống với chúng ta mà thôi. Huống hồ hiện tại Cửu muội muội sống ở Cẩm Châu, nên đương nhiên Hầu phủ công nhận chúng ta là trưởng bối của Cửu muội muội. Mặc dù Thế tử đã đến đây đương nhiên Hầu phủ cũng biết, vậy mà cũng không đến hỏi ý tứ của hắn, như vậy tức là sao? Còn không phải bởi vì trong mắt Hầu phủ thì Thế tử cũng chỉ là vãn bối, không nhận nổi lời mời của Hầu phủ à?"
Tần Lệ dừng một chút rồi nghiêm mặt nói, "Cửu muội muội được Hầu phủ coi trọng thì chính là phúc của Cửu muội muội, cũng chính là phúc của Tần phủ chúng ta. Có mối quan hệ này của Cửu muội muội ở đây thì sau này Hầu phủ nhất định sẽ quan tâm nhiều hơn đến chúng ta, chúng ta coi như cũng có quan hệ với Hầu phủ. Tri phủ Đại nhân còn đang đứng chờ ngoài phòng khách, nếu như hiện nay mẫu thân ra sức từ chối mà có ý nghĩ khác thì đúng là phụ lòng tốt của Tri phủ Đại nhân rồi."
Lâm thị chưa bao giờ bị Tần Lệ đối xử như vậy, câu 'phụ lòng tốt' kia rõ ràng chính là Tần Lệ đang chỉ trích bà. Cơn tức giận dâng lên trong lòng Lâm thị, thế nhưng lời Tần Lệ nói có vẻ nhưng không có sai chỗ nào, nhìn sống lưng thẳng tắp cùng sắc mặt nghiêm nghị của Tần Lệ, lần đầu tiên Lâm thị ý thức được Tần phủ đã thay đổi chủ nhân rồi. Cho dù Tưởng thị có ra đi thì bà cũng không thể nào vượt qua được.
Nghĩ đến đây, Lâm thị nhắm hờ mắt lại, sau đó lạnh lùng nói, "Nhị thiếu gia hiện tại đã có chủ ý của riêng mình, vậy thì cứ làm theo ý của Nhị thiếu gia đi, ngày mai đến dự tiệc là được."
Nói xong Lâm thị mở mắt ra rồi đứng dậy, Tần Tương lại đỡ bà đi vào trong phòng.
Tần Lệ cũng đứng dậy cười nói, "Mẫu thân phải như vậy mới đúng, mấy lễ vật này mẫu thân nhận lấy đi..."
Thấy Lâm thị đi thẳng vào trong mà không ngoái đầu lại, Tần Lệ lại cười khẩy sau đó chỉ lên bàn ở cách đó không xa, "Để lên đó cho phu nhân đi."
Nói xong hắn cũng xoay người rời khỏi.
Mới vừa đi vào phong, sắc mặt Tần Tương trở nên hung dữ, "Mẫu thân, Hầu phủ sao lại thu nhận nó làm nghĩa nữ? Nghĩa nữ của Hầu phủ chẳng phải cũng coi như ngang hàng với Quận chúa sao? Rõ ràng là..."
Giọng nói Tần Tương u ám, vẻ đố kỵ tràn ra mặt mà không lời nào có thể miêu tả nổi. Lâm thị cũng chau mày, trong 3 tỷ muội Tần Hoan thì Tần Tương vốn là tôn quý nhất, thế nhưng hiện tại Tần Hoan đã trở thành nghĩa nữ của Hầu phủ chính là bỏ Tần Tương lại phía sau rất xa. Mà dáng vẻ của Tần Hoan vốn cũng vượt qua Tần Tương, nếu như cộng thêm thân phận và địa vị như vậy...
Lâm thị ngồi xuống bên cạnh giường, nheo mắt cười lạnh, "Đúng là quá thủ đoạn, lừa gạt tất cả mọi người đều nâng đỡ nó. Được Hầu gia nhận làm nghĩa nữ thì sao chứ, đợi đến kinh thành rồi chẳng phải cũng ngoài tầm với của Hầu phủ hay sao."
Lâm thị nắm chặt tay Tần Tương, cũng không biết nghĩ đến cái gì mà đỏ ửng hốc mắt, "Tương Nhi, con có biết hiện tại về kinh để làm gì không?"
Tần Tương nghe thấy thế thì ánh mắt chớp lóe, "Nữ nhi... Không biết..."
Lâm thị thở dài, "Căn bản không muốn nói những chuyện này với con, thế nhưng không nói thì con lại không biết được. Tương Nhi, hiện tại hồi kinh thì chắc chắn do Đại phòng bên kia muốn mai mối cho con và 2 muội muội con rồi."
Mặc dù ngoài miệng Tần Tương nói là không biết thế nhưng khi nghe Lâm thị nói thì nàng lại không hề ngoài ý muốn. Lâm thị nắm chặt lấy tay nàng nói, "Tương Nhi, nghe mẫu thân nói, từ lúc bắt đầu rời khỏi Tần phủ thì đừng gay gắt với Cửu muội muội con, con phải chung sống hòa thuận với Cửu muội muội. Suốt dọc đường này cũng trò chuyện nhiều với Tam ca con một chút, hắn chính là Hầu gia tương lai của Trung Dũng Hầu phủ, mà hiện tại cũng đã đảm đương rất nhiều việc. Hắn và Cửu muội muội con đã từng có giao hảo rồi, hiện tại con khiến cho hắn thích con, sau khi đến kinh thành lại lấy lòng Đại bá mẫu và Bát muội muội nữa. Chuyện mai mối này chắc chắn là Đại bá mẫu tìm hiểu rồi Đại bá con ra quyết định, tóm lại, đến kinh thành rồi nghìn vạn lần không thể quá kiêu ngạo sắc sảo, phải biết khéo léo..."
Tần Tương nghe thấy thế thì cực kỳ không cam lòng, nàng vốn chính là đích trưởng nữ được sủng ái nhất Tần phủ, bất luận là thân thế hay tướng mạo thì cũng đủ cho sau này đám nam tử tài tuấn đến tận cửa cầu thân nàng. Cũng không phải nàng muốn đến kinh thành, phía nam cũng có không ít gia tộc quyền cao chức trọng, thế nhưng hôm nay Tần phủ xuống dốc không phanh, chỉ còn mỗi con đường đến kinh thành này mà thôi.
Từ nhỏ đến lớn, nàng lúc nào cũng sai khiến dụ dỗ Tần Tương khiến cho nàng ta lúc nào cũng đi theo mình như kẻ tùy tùng, thế nhưng trước mặt vậy mà mẫu thân lại bảo nàng phải đi cầu hòa với cái kẻ đê tiện luôn bị nàng tìm mọi cách để sỉ nhục kia, lại còn muốn nàng đi lấy lòng người khác ở khắp nơi...
Trong ngực Tần Tương kìm nén không phát tác cơn nóng giận, nàng nhìn Lâm thị nếp nhăn đầy mặt cùng đôi mắt đỏ ửng thì nàng càng không còn sức mà nóng giận nữa. Mẫu thân của nàng quá vô dụng, nàng cũng không có nhà ngoại cường đại, càng không có phụ thân quyền thế. Ngược lại phụ thân nàng lại là một vết nhơ trong cuộc đời nàng, nghĩ đến đây, Tần Tương liền đặt toàn bộ oán khí và căm hận của mình lên trên người Tần Hoan.
"Tương Nhi, con có nghe thấy hay không..."
Lâm thị ra sức nắm lấy bàn tay Tần Tương, trực tiếp khiến nàng đau đớn nhăn mặt.
Lâm thị ôm lấy Tần Tương rồi khóc nấc lên, "Mẫu thân cũng chẳng còn cách nào khác, ngoại trừ đưa của hồi môn của mẫu thân cho con thì không biết phải giúp gì nữa. Tương Nhi, con phải tranh giành vì mẫu thân của con, cũng chính là không để cho bản thân con chịu thiệt thòi."
Tần Tương gật đầu tràn đầy đau khổ, nghĩ đến ngày mai Tần Hoan liền trở thành nghĩa nữ của Hầu phủ thì lông mày lại nhíu chặt lại...
...
Lúc trời tối thì thiệp mời của Hầu phủ cũng đưa đến Đinh Lan uyển, Phục Linh tươi cười tiến vào phòng chính, "Tiểu thư, ngày mai thời gian định vào giờ mùi, chúng ta đến đó sớm một chút..."
Tần Hoan rửa mặt chải đầu xong, chỉ mặt một bộ áo trong màu xanh nhạt, nghe thấy thế liền lắc đầu, "Đợi phu nhân rồi cùng nhau đến đó."
Tần Hoan dừng lại một chút rồi nói, "Bên phu nhân nói thế nào?"
Phục Linh hừ nhẹ một tiếng, "Còn có thể nói thế nào? Đương nhiên là không thể nói câu 'Không' rồi!"
Tần Hoan không nói gì thêm nữa, đúng lúc này ngoài cửa viện đột nhiên vang lên tiếng động nhỏ, Phục Linh vừa ra đã nhìn thấy Vãn Hạnh đang mở cửa, đứng bên ngoài chính là Tần Lệ và 2 hầu nô.
Phục Linh thấy thế liền bước ra ngoài, "Sao Nhị thiếu gia lại đến đây?"
Tần Lệ nhìn thoáng qua phòng chính, khóe môi hơi cong, "Ngày mai cũng không thể tùy tiện, thời gian quá gấp gáp nên ta chỉ kịp đến Cẩm Tú phường đặt mua một bộ y phục có sẵn. Cũng may bên đó còn giữ lại số đo của Cửu muội muội, bộ y phục này vừa vặn với Cửu muội muội, ngoài ra ta còn chuẩn bị một cài đầu bằng hồng ngọc."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]