🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Chương 124: Nghĩa nữ (2)

Tần Hoan cười cười, không muốn Thái trưởng Công chúa vì chuyện của mình mà lại quá lo lắng, "Vâng, người yên tâm đi, chuyện này về sau con sẽ tự mình cẩn thận suy xét cân nhắc. Với tính cách của con thì người khác cũng không thể tùy tiện ép buộc con đâu."

Lời như vậy nói ra trái lại khiến cho Thái trưởng Công chúa lộ ra vài phần ý cười, "Lời này nói rất đúng, tính tình này của con bên ngoài nhìn ôn ôn nhu nhu vậy thôi, thế nhưng trong lòng lại vừa mềm dẻo vừa cứng rắn, điểm này thật sự rất giống ta. Con phải nhớ kỹ, sau này bất kể gặp phải chuyện gì khó khăn thì cứ gọi người đưa tin đến cho ta, có thế nào ta cũng phải trợ giúp cho con."

Tần Hoan nghe thấy vội vàng gật đầu, "Vâng, đa tạ Thái trưởng Công chúa Điện hạ."

Thái trưởng Công chúa khoát tay có hơi oán trách. Nhưng có lẽ bà hiểu được chủ đề này quá mức nghiêm trọng cho nên mới nói tiếp, "Bốn ngày sau đi rồi? Đồ đạc với xe ngựa đã chuẩn bị xong chưa? Là tiểu Thế tử Tần gia kia đi cùng các con à?"

Tần Hoan gật đầu, "Con đang chuẩn bị rồi, đồ đạc người không cần lo lắng. Lần này cả 3 tỷ muội bọn con cùng trở về, có nữ nhân gia đồng hành thì đương nhiên sẽ phải chuẩn bị chu toàn. Tam ca cũng đi chung với bọn con, nghe nói còn dẫn theo cả hộ vệ của Hầu phủ, cực kỳ an toàn."

Thái trưởng Công chúa khẽ thở phào, "Thế thì tốt, thế thì tốt!"

Tần Hoan vốn là đến để từ biệt, cũng không muốn quấy nhiễu tâm tình mọi người vì quá lo lắng cho nàng, thấy thời biết bên ngoài trong lành hẳn lên thì nàng chuyển đề tài, "Thái trưởng Công chúa ra ngoài một chút nhé? Hôm nay con đi với người lâu một chút."

Thái trưởng Công chúa mỉm cười đứng dậy, "Ta phải mau lên thôi, mấy hôm nữa không còn được đi với con rồi."

Tần Hoan đỡ bà dậy, Nhạc Ngưng lại đỡ tay bên kia cùng nhau đi ra ngoài. Giang thị thấy thế thì trong lòng cũng vui vẻ rồi đi theo ra ngoài luôn. Lúc vừa mới ra đến vườn hoa thì Giang thị liền đi sang phòng bếp chuẩn bị cơm trưa. Chẳng bao lâu sau Nhạc Thanh đột nhiên chạy hộc tốc vào từ phía Đông.

"Tổ mẫu! Cửu cô nương!"

Từ xa Nhạc Thanh đã gọi to, mấy người Tần Hoan nghe thấy thế liền dừng lại. Hắn chạy nhanh đến trước mặt mọi người, thân thiết nhìn Tần Hoan, "Cửu cô nương, ngươi sắp phải hồi kinh à?"

Tần Hoan nhún người, sau đó ngay lập tức kinh ngạc, "Sao Nhị công tử lại biết?"

Nhạc Thanh siết chặt nắm đấm, "Vừa rồi ta gặp Lục Vân, Lục Vân nói như vậy!"

Lục Vân là hầu nô bên cạnh Giang thị, ban nãy cũng đứng hầu hạ trong phòng cho nên đương nhiên là biết Tần Hoan sắp đi.

Tần Hoan giật mình, gật đầu nói, "Phải, Đại bá ở kinh thành phái Tam ca đến đón bọn ta, không chỉ có ta mà còn có 2 tỷ tỷ nữa cũng cùng nhau hồi kinh."

Nhạc Thanh mím môi, lông mày cũng hơi nhăn nhó, dáng vẻ có hơi sốt ruột.

Tần Hoan thấy Nhạc Thanh như vậy thì chỉ khẽ cười, "Nhị công tử làm sao vậy?"

"Lần này ngươi đi, có phải sẽ không quay lại Cẩm Châu nữa không?"

Tần Hoan liếc mắt nhìn Nhạc Ngưng sau đó chần chờ nói, "Cũng không chắc lắm, có điều..."

Thấy giọng điệu Tần Hoan chần chờ nên Nhạc Thanh hiểu rõ ý của nàng. Hắn nhìn nàng muốn nói lại thôi, tựa như không biết phải nói thế nào, còn Nhạc Ngưng bên cạnh lại chau mày, Thái trưởng Công chúa cũng vậy, "Con từ đâu đến đây thế? Tiểu Thất và Tri phủ Đại nhân đâu?"

Tần Hoan nghe thấy thế thì trong lòng hơi động, nàng đến Hầu phủ lâu như vậy mà vẫn chưa nhìn thấy Yến Trì. Vụ án kia còn chưa tra xong, Tần Hoan cho rằng Yến Trì xuất phủ đi điều tra rồi, hóa ra Yến Trì vẫn còn ở trong phủ à?

Nói đến đây thì Nhạc Thanh lên tiếng, "Bọn họ đang nghị sự trong thư phòng!"

Thái trưởng Công chúa tiếp lời, "Được rồi, vậy con qua đó nói chuẩn bị dùng cơm, bảo bọn họ qua phía sau đi."

Mặt mũi Nhạc Thanh vẫn đang nhăn nhó, nghe vậy cũng không đi luôn, nhưng hắn cứ nhìn Tần Hoan mà lại thật sự không lên tiếng được đành phải buồn bực gật đầu rồi đi về hướng thư phòng. Nhạc Ngưng nháy mắt mấy cái, "Nhị ca bị làm sao thế?"

Tần Hoan suy nghĩ giây lát, thế nhưng cũng không nói gì. Thái trưởng Công chúa lại coi như không nghe thấy gì mà chỉ sang phía phòng khách ở cách đó không xa. "Đi, chúng ta qua đó ngồi một chút, lát nữa cũng phải cùng nhau ăn cơm rồi."

...

"Vụ án này hiện tại đã tra ra được rất nhiều người, trước mắt toàn bộ người của Tuần Lý viện đều bị cuốn vào, vừa ghi chép hồ sơ vừa kiểm tra đối chiếu tình tiết vụ án. Đợi đến khi làm rõ toàn bộ rồi thì có thể báo cáo lên triều đình rồi."

Hoắc Hoài Tín uống một ngụm trà, trên mặt mặc dù có vẻ mệt mỏi thế nhưng 2 tròng mắt vẫn sáng trưng.

Đã đến cuối năm, Cẩm Châu lại xảy ra một vụ án lớn như vậy, nếu như làm không xong hoặc là miễn cưỡng làm cho xong thì đều là sai lầm của ông. Thế nhưng chỉ cần ông xử lý được hoàn mỹ thì vụ án này sẽ trở thành một chiến tích trên quan trường của ông, ít nhất có thể khiến cho ông sớm thăng chức lên hàng Tứ phẩm chỉ trong vòng 1 năm.

Nói xong, Hoắc Hoài Tín lại nhìn sang Yến Trì, "Lần này ít nhiều gì cũng có Thế tử Điện hạ hỗ trợ, nếu không thì hạ quan chỉ sợ sẽ còn hao tâm tổn sức nhiều thêm nữa vì vụ án này. À, còn có Cửu cô nương..."

Hoắc Hoài Tín nhìn Yến Trì, cũng không biết có phải ông gặp ảo giác hay không mà khi vừa nói xong 3 chữ 'Cửu cô nương' thì ông phát hiện ra đáy mắt Yến Trì hơi sáng lên. Vẻ mặt Yến Trì vẫn lạnh lùng không biểu cảm, "Hoắc Tri phủ là chủ lực, ta chẳng qua chỉ đứng bên cạnh hỗ trợ thôi."

Ý cười trên mặt Hoắc Hoài Tín càng sâu, "Hạ quan không dám, công đầu ở đây đích thật là thuộc về Điện hạ."

Thấy hai người giằng co, Nhạc Quỳnh bật cười, "Hai người các ngươi cũng không cần phải tranh đoạt, hiện tại xóa bỏ được một cái ung nhọt lớn của thành Cẩm Châu này chính là công lao của cả 2 người."

Hoắc Hoài Tín chắp tay về phía Nhạc Quỳnh, "Hầu gia khen lầm rồi."

Nói xong câu này thì Hoắc Hoài Tín lại xoay người nhìn sang Yến Trì, "Vụ án này sắp kết thúc rồi, Thế tử Điện hạ định khi nào thì hồi kinh?"

Yến Trì nghe thấy thế thì vẻ mặt trầm tư, Hoắc Hoài Tín vừa thấy sắc mặt Yến Trì như vậy thì trong lòng chợt nảy lên, chỉ sợ mình vừa nói sai mất rồi. Còn bên này ý cười trên mặt Nhạc Quỳnh cũng đã thu lại, "Có lẽ phải về kinh nhanh một chút, chúng quy lại thì cũng không thể ngồi mãi ở cái danh Đề hình Án Sát Sứ này."

Con ngươi Hoắc Hoài Tín khẽ động, mặc dù không phải là quan ở kinh thành thế nhưng suy cho cùng thì ông vẫn có rất nhiều bạn cũ trong triều. Biến động trong triều ông cũng biết không ít hơn Nhạc Quỳnh, ông hiểu lời này của Nhạc Quỳnh có thâm ý là gì cho nên cũng không nói xen vào.

Yến Trì ngước mắt lên, lắc đầu, "Không vội, ngược lại ta cảm thấy chức Đề hình Án Sát Sứ này cũng không tệ."

Nhạc Quỳnh hơi kinh ngạc, "Đây là có ý gì? Hiện tại đã đến cuối năm rồi, chính là thời điểm mà trong triều có nhiều thay đổi nhất. Chức Án Sát Sứ này cũng chỉ là một công việc nhàn tản, đợi sang năm mới rồi lỡ Thánh thượng thật sự để cho ngươi làm chức danh này luôn thì sao?"

Yến Trì cong môi, vẻ mặt lại ung dung, "Bên Sóc Tây quân đã có phụ thân ta rồi, mà hiện giờ chiến sự cũng không căng thẳng, nếu như thật sự để cho ta ở lại Hình bộ thì cũng là đúng dịp thôi." Yến Trì hơi ngừng lại rồi nói, "Huống chi lúc này trở về kinh thành, chỉ sợ có rất nhiều phiền toái đang chờ ta, Ung vương ngồi trên vị trí Thái tử, sẽ càng có nhiều tâm tư hơn trước."

Nhạc Quỳnh nghe thế cũng hiểu, "Phải, trong triều gần đây thay đổi quá lớn!"

Nhạc Quỳnh là công hầu, Yến Trì lại đường đường chính chính là hoàng thích, bọn họ nói chuyện triều đình thì ngay cả chuyện của đương kim Thánh thượng cũng có thể bình luận một ít. Thế nhưng Hoắc Hoài Tín lại không như vậy, thân phận của ông ở Cẩm Châu đúng thật là hàng đầu, thế nhưng khi đặt trước mặt Nhạc Quỳnh và Yến Trì thì vẫn thấp hơn một bậc. Bởi vậy khi vừa nghe thấy 2 người nói đến chuyện triều đình và chuyện lập trữ quân thì Hoắc Hoài Tín liền lập tức im lặng.

"Cho nên, đợi sau khi vụ án này điều tra triệt để rõ ràng thì ta mới quyết định khi nào hồi kinh!"

Yến Trì ra quyết định, Hoắc Hoài Tín liền ở bên nói, "Vâng, vụ án này còn lưu lại bên Tuần Lý viện kia có lẽ ít nhất phải nửa tháng nữa mới có thể rõ ràng."

Vừa dứt lời thì Dương Tịch ở bên ngoài cửa thông báo, "Hầu gia, Nhị thiếu gia đến rồi."

Ba người Nhạc Quỳnh mặc dù chủ yếu chỉ nói đến chuyện triều đình, mà Nhạc Thanh có vẻ như chưa bao giờ tiếp xúc với tranh giành đảng phái nên Dương Tịch mới phải đứng bên ngoài thông báo. Hắn vừa dứt lời thì cả 3 đều im lặng, rất nhanh sau đó tiếng bước chân đã đến sát cửa.

Cửa vừa mở ra, Nhạc Thanh xông thẳng vào, trước tiên gật đầu với Yến Trì và Hoắc Hoài Tín rồi mới nhìn sang phía Nhạc Quỳnh, "Phụ thân, tổ mẫu dặn người và Trì Điện hạ, còn có Hoắc Đại nhân cùng qua bên nội viện dùng cơm."

Nhạc Thanh đến là để truyền lời, thế nhưng hắn bởi vì chuyện của Tần Hoan cho nên mới tâm phiền ý loạn, thể hiện hết ra ở trên mặt.

Nhạc Quỳnh nhìn hắn thế liền hỏi thẳng, "Nội viện xảy ra chuyện gì?"

Nhạc Thanh theo bản năng định nói không có việc gì, thế nhưng nghĩ nghĩ rồi lại nói ra, "Cửu cô nương đến rồi!"

Khóe mắt Yến Trì khẽ giật một cái, Hoắc Hoài Tín cũng quay sang nhìn Yến Trì chăm chú theo bản năng. Còn Nhạc Quỳnh lại khẽ cười, "Cửu cô nương đến đây là chuyện tốt thế nhưng sao ngươi lại có biểu cảm thế này? Không biết còn tưởng xảy ra chuyện gì không tốt."

Nhạc Thanh mấp máy môi, "Trung Dũng Hầu phủ ở kinh thành phái người đến, một là vì muốn giúp đỡ xử lý tình thế nguy hiểm hiện nay của Tần phủ, hai là muốn đón 3 tỷ muội Tần phủ về kinh thành. Hôm nay Cửu cô nương đến để nói lời từ biệt, 4 ngày sau lên đường rồi."

Lời này vừa nói ra thì cả Nhạc Quỳnh và Hoắc Hoài Tín đều kinh ngạc chau mày.

Khóe mắt Yến Trì lại hơi giật giật, ngay lập tức trong mắt như có những vì sao bay ra.

Trước đấy hắn lo lắng sau khi hắn hồi kinh rồi hắn sẽ phải xa cách nàng nghìn dặm, thế nhưng hiện tại... nàng cũng phải về kinh rồi!

Trong lòng Yến Trì trào lên một cảm xúc vui vẻ, chẳng lẽ ông trời cũng đang giúp hắn?

"Đột nhiên như vậy? Bốn ngày sau đã phải đi?"

Nhạc Quỳnh hỏi một câu, Nhạc Thanh cũng gật đầu có chút thất bại, "Đúng vậy, người Trung Dũng Hầu phủ đã đến từ hôm qua, người đến là Trung Dũng hầu Thế tử, chính là bởi vì lo lắng dọc đường bị tuyết rơi không an toàn cho nên mới muốn đến kinh thành nội trong tháng chạp. Mà tình cảnh hiện tại của Tần phủ thì chắc là người ta cũng không nguyện ở lại Cẩm Châu lâu ngày."

Nhạc Quỳnh gật đầu, "Thế này cũng hợp lý, đến kinh thành sớm một chút còn có thể kịp đón năm mới rồi. Mà phía Bắc khi tuyết rơi xuống thì thường xuyên gặp phải bọn chặn đường cướp của, mấy cô nương gia đi đường đúng là rất nguy hiểm."

Nói như vậy Nhạc Quỳnh lại hơi lo lắng, "Trung Dũng Hầu phủ ngay lập tức muốn đón 3 vị cô nương hồi kinh?"

Lúc ông nói câu này là có nhìn lướt qua Yến Trì và Hoắc Hoài Tín, bọn họ đều là những nam nhân đã từng ngụp lặn trong quyền lực cho nên điều đầu tiên nghĩ đến chính là có liên quan gì đến quyền lực. Cả ba cùng đồng thời nghĩ đến chuyện dùng nữ tử để liên hôn vì lợi ích.

Hoắc Hoài Tín chau mày, "Hai vị tiểu thư kia của Tần phủ không tồi, ít nhất còn có mẫu thân và caca. Nhưng Cửu cô nương phụ mẫu đều mất, chỉ sợ về kinh rồi tình cảnh cũng không quá tốt."

Hoắc Hoài Tín tiếp lời Nhạc Quỳnh, trong lòng ông cũng thật sự lo lắng cho Tần Hoan, nàng đã 5 lần 7 lượt trợ giúp cho ông, cho nên ông vẫn có lòng cảm kích nàng.

"Cũng đúng...." Nhạc Quỳnh thở dài, "Đến lúc đó đã xa xôi ngàn dặm, cũng là ngoài tầm với rồi."

Nhạc Thanh vừa nghe thấy Nhạc Quỳnh và Hoắc Hoài Tín nói câu này thì cảm thấy bản thân mình đã đến đúng chỗ rồi, "Phải đó phụt thân, hài nhi cũng nghĩ như vậy, Cửu cô nương một mình quay lại kinh thành, nếu như gặp chuyện phiền toái gì thì chúng ta cũng không thể giúp được nữa rồi."

Nhạc Quỳnh thở dài, "Thế nhưng Trung Dũng Hầu phủ chắc chắn là đã ra quyết định rồi, người cũng đã đến đón rồi, suy cho cùng chúng ta cũng là người ngoài, không tiện nhúng tay." Nói xong Nhạc Quỳnh lại tiếp lời, "Trước mắt cứ chuẩn bị chút đồ để con bé có thể sử dụng được, lát nữa ta và mẫu thân con thử bàn bạc lại xem."

Nhạc Thanh muốn nói lại thôi, hắn lo lắng không phải chỉ là mỗi chuyện này, hắn sợ Tần Hoan đi rồi thì sẽ không còn được gặp lại nàng, hơn nữa, qua 1-2 năm sau Tần Hoan cũng cực kỳ có khả năng bị gả cho người ta, mà tấm lòng của hắn nàng còn chưa biết.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.