Tro đen bám đầy lên khắp y phục của Yến Trì, vạt áo lại càng có nhiều chỗ bị lửa đốt cháy, còn Bạch Phong rơi xuống phía sau lưng hắn lại càng chật vật hơn, trên áo trắng của hắn toàn bộ bị nhiễm bẩn, sau lưng lại bị đốt thủng hẳn một lỗ lớn. Thế nhưng khi nhìn thấy hai người trước sau đều ra ngoài đầy đủ thì tất cả mọi người không nhịn được mà thở dài nhẹ nhõm.
Tần Hoan ngửa đầu lên nhìn Yến Trì, nhất thời không nói chuyện, cũng không nhúc nhích.
Yến Trì ho nhẹ 2 tiếng, giơ tay lên vỗ vỗ quần áo của chính mình, thế nhưng khi nhìn thấy bụi đen tung bay loạn xạ thì hắn vội vàng lui về phía sau một bước. Đến khi hắn phủi y phục mình xong thì Tần Hoan ở bên này vẫn chưa hề nhúc nhích.
Yến Trì nhăn mày, hắn bình tĩnh nhìn sang Tần Hoan, "Làm sao thế?"
Từ Hà ở bên cạnh cũng sốt ruột đầu đầy mồ hôi, nghe thấy thế liền nói, "Vừa rồi đột nhiên Điện hạ lao vào đám cháy, Cửu cô nương bên ngoài lo lắng đến hỏng rồi, tiểu nhân chưa bao giờ nhìn thấy Cửu cô nương như vậy."
Tần Hoan nhất thời thanh tỉnh lại thần trí, nàng quay đầu trừng mắt lườm Từ Hà một cái, sau đó quay lại thì bắt gặp đôi mắt tràn đầy ý cười của Yến Trì. Thấy Yến Trì cười cười thì không hiểu sao trong lòng Tần Hoan thấy không được tự nhiên, vẻ mặt nàng lạnh lùng nói, "Điện hạ có nghĩ đến không, nếu như vào trong rồi không ra được nữa thì bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-sung-ngo-tac-y-phi/3618344/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.