Lâm thị ôm ngực ngã xuống đất, Tần Tương hô lớn, "Mẫu thân!"
Lâm thị xiêu vẹo ngồi trên mặt đất, Tần Tương ôm lấy Lâm thị, 2 tròng mắt nàng cũng đã sớm đỏ, nàng hơi oán hận nhìn Tần Sâm. "Đại ca! Đại ca cứ để cho nàng ta tiếp tục nói như vậy sao? Đại ca nói cho mọi người biết đi! Nàng ta nói không phải sự thật!"
Tần Sâm vẫn đang không nói nên lời, Thái Hà lại tiếp tục, "Kỳ thật những chuyện này... Vẫn còn chưa đủ... Có điều thời gian của ta không còn kịp nữa... Hiện tại, ta phải đi xem lão phu nhân, có lẽ bà ta sắp tỉnh dậy rồi. Chờ bà ta thức dậy sẽ tận mắt chứng kiến cháu dâu mình yêu thương nhất cùng với đích tằng tôn của mình chết đi. Thế này chắc chắn sẽ hữu dụng hơn ăn chay niệm Phật..."
Giọng nói Thái Hà mơ hồ bất định, càng lúc càng đi xa. Lúc này mọi người mới phát giác giọng nói của Thái Hà và Diêu Tâm Lan phát ra ở cùng vị trí, mà hiện tại có vẻ như Thái Hà đã rời khỏi Diêu Tâm Lan.
"Ở bên phải, cách đây khoảng hơn 10 trượng, hiện tại nàng ta đã đi đến chỗ cách đây ít nhất 15 trượng."
Đột nhiên Yến Trì lên tiếng, nghe thấy giọng nói Thái Hà, hắn phân biệt được vị trí của Diêu Tâm Lan và Thái Hà.
Tần Hoan vội nói, "Ở nhà giữa này còn có một chỗ Phật đường, hiện tại đương nhiên nàng ta đến Phật đường rồi!"
"Điên rồi... Nó điên rồi..." Lâm thị ngồi dưới đất, vẫn chưa cực kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-sung-ngo-tac-y-phi/3618343/chuong-116-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.