Từ Hà lo lắng đứng chờ ở cửa Tần phủ, nhịn không được hỏi nha sai bên cạnh, "Tại sao đi lâu như vậy rồi vẫn chưa quay về?"
Sai dịch nha môn thấy Từ Hà sốt ruột như vậy nên bị thu hút, hắn cũng nhoài người ra ngó ngó về phía đầu con phố dài, "Ta cũng không biết nữa, Từ huynh đệ, rốt cuộc là có chuyện gì mà lại sốt ruột như vậy? Trong phủ đã xảy ra chuyện gì à?"
Đương nhiên Từ Hà không thể nói thẳng, chỉ dám mấp máy môi nói, "Là có chút việc nhỏ."
Nha sai không đồng ý chau mày, "Nếu đã là việc nhỏ thì sốt ruột làm gì, Tri phủ Đại nhân và Thế tử Điện hạ hiện tại phải đi bắt rất nhiều người, tiệm cầm đồ Khánh Nguyên kia làm ăn rất rộng, cho nên tai mắt cũng nhiều, có chút động tĩnh là đã bỏ chạy rồi."
Đương nhiên Từ Hà hiểu rõ điều này, thế nhưng chuyện bên trong Tần phủ cũng không thể coi thường, "Haizz, nếu như Thế tử Điện hạ quay lại thì tốt quá, cũng không cần thiết phải cả 2 cùng quay về. Có điều đã lâu như vậy vẫn không có tin tức gì."
Nói xong Từ Hà lại tiếp tục, "Ta nhớ rõ tiệm cầm đồ Khánh Nguyên là ở phía tây thành? Trên phố Đông Tứ?
Nha sai gật đầu, "Sao nào, ngươi muốn tự mình đi tìm à?"
Từ Hà đã đồng ý với Tần Hoan, hiện tại có lẽ Tần Hoan đã mở được bức tranh kia ra rồi, trong lòng hắn càng sốt ruột hơn nữa.
Từ Hà nhìn xung quanh một lúc xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-sung-ngo-tac-y-phi/3617921/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.