Tần Lệ kinh ngạc, không thể tin được mà quay đầu lại nhìn Tần Hoan, "Làm sao Cửu muội muội biết được?!"
Dáng vẻ Tần Hoan rất lạnh lùng, có vẻ như nàng đã biết rõ tường tận rồi, "Nếu không muốn người ta biết thì trừ phi mình không làm. Người ngoài đều cảm thấy hắn đối xử với Đại tẩu vô cùng tốt, nhưng dạo này ta tiếp xúc với Đại tẩu rất nhiều cho nên mới biết thật ra Đại ca cũng không thật sự yêu thương Đại tẩu cho lắm! Thậm chí trong kho sách ta còn tìm được một bức họa hắn vẽ cho người kia, thật sự là rất buồn cười, đã đến mức độ to gan lớn mật như vậy rồi!"
Chỉ vẽ một bóng lưng nên căn bản Tần Hoan không nhận ra rốt cuộc người đó là ai, thế nhưng Tần Hoan vẫn không quên miếng ngọc bội kia của Diêu Tâm Lan. Nếu như nàng tận mắt nhìn thấy Tần Sâm có tư tình với người khác, vậy người đó chắc chắn là người bên trong Tần phủ...
Nếu đã là người Tần phủ, chẳng phải là rất to gan lớn mật hay sao?!
Tần Hoan nói xong thì giọng nói lại càng cực kỳ tức giận, "Đại tẩu là chủ mẫu tương lai của Tần phủ, vậy mà bọn họ dám... Đại tẩu đã nói qua với ta rồi, tẩu ấy đã từng nhìn thấy 2 người họ tư thông, người đó vậy mà dám câu dẫn Đại ca..."
Tần Lệ nghe Tần Hoan nói như vậy chỉ cho là Tần Hoan đã biết hết nội tình rồi, hắn cười khổ lắc đầu, "Ai bảo tổ mẫu sủng ái nàng quý trọng nàng chứ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-sung-ngo-tac-y-phi/3615430/chuong-113-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.