"Lưu đại nương đang làm gì thế?"
Tần Hoan dẫn Phục Linh đến phòng cho hạ nhân, vừa vào cửa đã thấy Lưu thị đang mài mài cái gì đó ở phòng trong. Lưu thị hơi kinh ngạc ngẩng đầu lên, "Cửu tiểu thư sao lại đến đây thế? Lão nô bái kiến tiểu thư..."
Tần Hoan vừa vào cửa, nàng động động cánh mũi rồi cười nói, "Trần bì."
Đáy mắt Lưu thị sáng lên, vừa cười vừa lau lau 2 tay lên y phục, "Tiểu thư quả nhiên thông tuệ, mời tiểu thư cứ đến nhà trước ngồi đi, nô tỳ rửa tay sạch sẽ rồi đến ngay..."
Tần Hoan gật đầu rồi đi khỏi phòng trong, nàng vừa đi đến được chỗ cửa phòng Lưu thị, còn chưa kịp bước vào thì Lưu thị đã rửa tay xong rồi đi từ phòng trong ra.
Bà bước nhanh đến rồi đẩy cửa ra, "Mời tiểu thư vào..."
Tần Hoan vừa phòng xong hỏi bà với giọng rất thoải mái, "Vừa rồi Liễu di nương đang làm cái gì thế?"
Lưu thị vừa pha trà vừa nói, "Mấy hôm nay lão phu nhân không được khỏe lắm, ăn cái gì cũng không vào cho nên nô tỳ nghĩ ra làm chút bánh ngọt trần bì, vừa mềm vừa xốp dễ ăn, hơn nữa lại còn có thể thay đổi khẩu vị."
Nói dứt lời thì bà đã pha trà xong, "Tiểu thư đừng ghét bỏ, ở chỗ nô tỳ không có trà ngon."
Tần Hoan nhận lấy ly trà, nhấp môi 2 lần rồi mới hỏi, "Mấy hôm nay Liễu di nương ở bên này có tốt không?"
Nàng hỏi như vậy thì Lưu thị đã biết nàng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-sung-ngo-tac-y-phi/3588213/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.