Nói xong nàng ngẩng đầu lên, vẻ mặt nàng hơi u ám, "Bên dưới này lắng xuống một lớp bột phấn màu đen, có vẻ như dấu vết của đan dược lưu lại sau khi tan ra. Vị thuốc này không có ở trong phương thuốc của Tiền đại phu, là có người cố ý thêm vào? Lúc sắc thuốc các ngươi có chú ý không?"
Nàng nói như vậy khiến của Tiền Bách Nhận lẫn 2 tên gia nô đều luống cuống.
Tiền Bách Nhận nói, "Oan uổng quá, nếu không có bên trong phương thuốc thì ta tuyệt đối sẽ không bỏ vào. Thật sự không phải ta bỏ vào, nếu như là ta bỏ vào, người ngoài nhìn thấy đều nghĩ ngay đến ta rồi, ta sẽ không như vậy..."
Hai gia nô kia nhìn nhau một lát rồi 1 trong 2 người lắc đầu nói, "Bọn ta cũng không xem qua, mỗi lần mang thuốc về đều đổ toàn bộ thuốc vào bên trong lọ. Những loại dược liệu này bọn ta đều không hề biết và cũng không phân biệt được, cho dù có để trước mặt bọn ta thì có khi cũng coi như thuốc bổ mà ăn vào hết." Nói xong 2 người đều trợn tròn mắt nhìn về phía Tiền Bách Nhận.
Sắc mặt Tiền Bách Nhận trắng bệch, mồ hôi đã túa đầy ra trên mặt, không ngừng chắp tay về hướng Yến Trì và Hoắc Hoài Tín xin tha, "Hai vị Đại lão gia, thật sự không phải tiểu nhân làm, tiểu nhân là phủ y trong phủ, một khi chủ tử xảy ra gì bất trắc thì người đầu tiên nghĩ đến chính là tiểu nhân dùng thuốc không đúng cho nên tiểu nhân lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-sung-ngo-tac-y-phi/3563436/chuong-109-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.