"Tiểu thư, sao ban đầu nói Nhị công tử đánh chết người, nhưng vừa rồi lại nói Nhị công tử là bị oan?" Buổi tối Phục Linh vẫn luôn chờ ở bên ngoài, chỉ nhìn thấy người đi ra đi vào chứ không hề biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Tần Hoan đi đằng trước, "Do phủ nha chưa điều tra rõ thực hư nên mới hiểu lầm."
Phục Linh gật gật đầu, lại hơi nhăn mũi, "Tiểu thư, trên người tiểu thư có mùi gì thế? Sao ngửi thấy cứ lạ lạ..."
Tần Hoan định nói lại thôi, "Trong phòng kia ẩm thấp nên mùi mốc hơi nặng."
Phục Linh trợn tròn mắt, đây là Hầu phủ đó, chỗ để tiếp khách sao lại có mùi nấm mốc nhỉ?
Mặc dù Phục Linh nghĩ như vậy nhưng cũng không nói ra lời. Lục Vân đi tuốt đằng trước dẫn đường, không bao lâu sau khẽ nói, "Cửu cô nương, đến rồi."
Chủ tớ Tần Hoan ngước mắt lên quả nhiên đã thấy Mai viên ở ngay trước mặt.
Đây là một tiểu viện độc lập, ngói xanh tường trắng, trong viện trồng trúc cao, lục mai thành từng cụm, giờ chưa vào mùa nên hoa mai chưa nở. Hiện tại đã có mấy bà vú già đứng chờ sẵn ở bên ngoài, đèn đuốc cũng sáng trưng.
Tần Hoan dẫn Phục Linh đi vào, Lục Vân theo sau nói, "Ở đây tất cả đều đã chuẩn bị xong, vừa rồi Cửu cô nương... trước tiên cứ rửa mặt trải đầu, một lúc nữa phu nhân sẽ qua đây."
Bố trí trong phòng đều là theo phong cách cao quý tao nhã, Phục Linh nhìn đồ trang trí khắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-sung-ngo-tac-y-phi/3441680/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.