Đôi khi, có cảm giác như cô đã rơi xuống vực thẳm, đầu óc quay cuồng không kiểm soát được dòng suy nghĩ. Mọi thứ được đánh dấu rõ ràng trong đầu cô biến mất qua những. khoảng trống của các ngón tay, theo ngày tháng. Cho đến khi cô không thể mô tả mạch lạc những gì cô thực sự đang làm nữa. Cô chỉ đơn thuần là trôi nổi dọc theo đoàn tàu lễ cưới đang chuyển động.
Có lẽ nó có liên quan đến thực tế là cô luôn cảm thấy cô đơn. Khi Lý Khắc Tiến đi học, cô đã lao động một mình, phải dấn thân vào thế giới người lớn buộc phải thể hiện một khuôn mặt dũng cảm mặc dù bên trong cô sợ hãi như thế nào. Luôn che giấu những cảm xúc sâu thẳm nhất của mình, không thể chia sẻ chúng với bất kỳ ai vì cô không muốn em trai cảm thấy tội lỗi rồi cậu sẽ từ bỏ những gì mà cô vất vả mới có được. Theo một cách nào đó, cô đã luôn sống cùng với những lời nói dối. Bầu trời luôn tối tắm như vậy cho đến khi Trịnh Thừa Hạo. đến gặp cô hàng ngày với nụ cười trên môi, nói chuyện điện thoại liên tục để cô chú ý. Điều đó làm cho cô cảm thấy tỉnh thần mình tốt hơn bởi vì khi cô bắt đầu quen anh, anh lần lượt đáp ứng các nhu cầu mà cô mong muốn. Hơi ấm của anh lấp đầy từng lỗ hổng mà trái tim cô chứa đựng.
Chỉ trong vài phút, cô sẽ nói. "Tôi đồng ý" nhưng có điều gì đó khiến cô cảm thấy lo lắng. Cô không yêu anh hết lòng và không chắc mình có thể làm được. Ngụy Tân Vũ đã nói đúng. Cô lừa dối bản thân và cả Trịnh Thừa Hạo. Sau khi đi đến cuối lối đi đó, cô sẽ phải cam kết phần còn lại của cuộc đời mình với anh.
Cô sẽ mãi mãi sống với một cảm giác tội lỗi và một sự thật được che giấu.
Cô có thể cảm nhận được điều đó trên đầu, trên vai, sự nặng nề của lương tâm, cảm giác tội lỗi vì đã nói dối, cô cũng biết Lý Khắc Tiến sẽ thất vọng như thế nào khi phát hiện ra điều đó. Rằng cô không kết hôn vì tình yêu mà vì sự ổn định tài chính chỉ vì cô khao khát cuộc sống sang giàu mà không phải lo lắng về việc bữa ăn tiếp theo sẽ có giá bao nhiêu, cô sẽ tiết kiệm tiền thuê nhà như thế nào, theo cách nào cô sẽ giữ ấm trong mùa đông khắc nghiệt, liệu quần áo cũ có cần được sửa lại hay không và nếu sửa, cô sẽ phải có một bộ dụng cụ may vá mới. Tất cả đều là tiền, nó khiến cô kiệt sức đến tận xương tủy. Trịnh Thừa Hạo giống như một loại phép thuật kỳ diệu. Khi cô suy nghĩ sâu hơn về điều đó, cô không muốn từ bỏ Trịnh Thừa Hạo. Anh là lá bài may mắn của cô trong mọi thứ.
Trái tim cô gần như nhảy ra khỏi l*иg ngực khi có tiếng gõ cửa. Đã đến lúc phải đi rồi sao?
Cô liếc nhìn về phía cánh cửa, thấy Ngụy Tân Vũ thò đầu vào. Cậu ăn mặc trang trọng trong một bộ đồ vest lịch lãm với mái tóc chỉn chu. Một nụ cười nhẹ nhõm nở trên môi cô, đột nhiên nhận ra rằng cô hạnh phúc như thế nào khi nhìn thấy cậu. Hôm nay cô thực sự muốn có người ở đây, vì cô.
"Diệu Linh." Cậu gọi, bước về phía cô. Siết chặt hai tay lại với nhau, cậu cắn môi một cách lo lắng. "Hôm nay chị thật sự rất xinh đẹp."
Lý Diệu Linh mỉm cười, vỗ nhẹ vào chỗ trống của chiếc ghế bên cạnh. "Ngồi đây đi." Không nói gì, cậu lặng lẽ ngồi xuống cùng cô, liếc nhìn chiếc váy cưới của cô với vẻ kinh ngạc. Sau đó, cậu nhìn cô với đôi mắt sáng ngời với một niềm hạnh phúc êm dịu nào đó. "Em nghĩ... ít nhất chị sẽ cần một người nào đó vào ngày hôm nay. Vậy nên em đến đây."
"Cảm ơn cậu, Tân Vũ." Đúng là cô có ý đó thật. "Tôi cảm thấy lo lắng."
"Chị lo lắng?" Cậu hỏi như thể cô vừa nói ra một trò đùa nào đó. "Chị đã đi xa đến mức này vì mục đích của riêng chị.
Có gì phải lo lắng?"
"Tôi xin lỗi." Quay mặt đi, cô cúi đầu xuống.
"Để làm gì?" Cậu hỏi. "Chỉ vì..."
"Đừng nói. Nó chỉ khiến em cảm thấy tồi tệ hơn thôi." Ngụy Tân Vũ nói, giọng điệu nhẹ nhàng. "Em luôn nghĩ rằng chỉ cần chị kiên nhãn thêm một chút nữa, thì em sẽ là người chờ chị ở ngoài lễ đường. Nhìn chị theo đuổi điều mà chị tin rằng sẽ khiến chị hạnh phúc, đó cũng là một loại tình yêu. Em từng nói với chị rằng em đã trưởng thành." Nụ cười của cậu thật xót xa. "Miễn là anh ta không đối xử tệ bạc với chị, hãy hạnh phúc, Diệu Linh. Em thực sự cầu mong mọi thứ diễn ra tốt đẹp. Chỉ cần chị biết răng nếu có bất cứ điều gì xảy ra, em sẽ luôn ở đây, vì chị."
Những lời cậu nói khiến cô chợt nhận ra rằng cô phải nói lời tạm biệt với quá khứ. Từ hôm nay trở đi, cô sẽ trở thành một người khác. Cô sẽ là vợ của Trịnh Thừa Hạo - người luôn trân trọng cô.
Cảm động, cô siết chặt tay cậu với đôi mắt đẫm lệ trước. khi cúi xuống ôm cậu. Ngụy Tân Vũ là người bạn mà cô có, bên cạnh gia đình duy nhất của mình, Lý Khắc Tiến, cô rất biết ơn cậu về tất cả.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]