"Việc vặt?" Anh nghe có vẻ ngạc nhiên. Mã Tuệ Đồng không muốn cho anh biết răng Lý Diệu Linh không muốn về nhà cùng với bà. Anh sẽ rất thất vọng khi biết được sự thật giữa họ, điều đó sẽ đặt anh vào một vị trí khó khăn tàn khốc. Bà không muốn như vậy.
"Con bé sẽ trở lại sớm thôi. Tại sao con không gọi điện thoại cho nó?" Mã Tuệ Đồng đề nghị.
"Con sẽ gọi ngay bây giờ." Trịnh Thừa Hạo đồng ý, rút điện thoại ra.
"Bà ngoại có thể mua kem cho cháu không?”
"Cháu ăn cơm trước đi." Bà thúc giục. Đứng trước ghế của Gia Kỳ, bà nhìn vẻ mặt của Trịnh Thừa Hạo trở nên lo lắng khi anh gọi không được cho Lý Diệu Linh. Anh cúp máy, cố gắng gọi một lần nữa.
"Diệu Linh không trả lời sao?" Mã Tuệ Đồng hỏi.
"Cô ấy chắc hẳn đang bận" Trịnh Thừa Hạo nói nhưng bà có thể dễ dàng nhận ra anh đang bất an.
"Con bé sẽ ổn thôi. Đừng lo." Bà đảm bảo.
"Con biết." Anh gật đầu sau đó chuyển sự chú ý sang Gia Kỳ, trêu chọc, xoa đầu cậu bé. Một nụ cười hạnh phúc khác len lỏi trên môi bà. Bà cảm thấy may mản khi một người đàn ông tốt như vậy yêu thương và chăm sóc cho con gái bà. Lý Diệu Linh sẽ sống một cuộc sống an vui, bình yên.
Sau bữa tối, Lý Diệu Linh vẫn chưa trở lại, Trịnh Thừa Hạo đi qua đi lại trong phòng khách. Khoảnh khắc cô xuất hiện, anh thở phào nhẹ nhõm, kéo tay cô ngồi xuống.
========== Truyện vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-ru-nguoi-thua-ke/3437855/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.