Vài phút sau, Lý Diệu Linh nhìn Ngụy Tân Vũ - người đang nhìn chăm chằm vào Trịnh Thừa Hạo với sự mâu thuẫn và thù hận rõ ràng. Cô ngồi trước mặt Ngụy Tân Vũ, Trịnh Thừa Hạo ngồi bên cạnh cô tại một cái bàn gần cửa sổ màu trắng sau khi đã gọi món, cô lắng nghe những cuộc trò chuyện lấp đầy xung quanh họ.
"Rất vui được gặp cậu, tôi là Trịnh Thừa Hạo." Anh vui vẻ giới thiệu bản thân với bàn tay chìa ra để chờ cái bắt tay của Ngụy Tân Vũ. Sau mười giây khi Ngụy Tân Vũ không bắt tay, Trịnh Thừa Hạo rút tay lại, mỉm cười để xua đuổi sự lúng túng đang vây quanh anh.
Lý Diệu Linh nheo mắt lại nhìn Ngụy Tân Vũ, tự hỏi cậu đang làm gì. Thực tế không có lý do gì để cậu thô lỗ với Trịnh Thừa Hạo như vậy nhưng lên tiếng mắng cậu sẽ chỉ khiến mọi chuyện trở nên khó xử hơn.
"Diệu Linh đã nói với tôi rất nhiều điều về cậu." Trịnh Thừa Hạo tiếp tục.
"Hả?" Ngụy Tân Vũ liếc nhìn cô sau đó quay lại với Trịnh Thừa Hạo. "Vậy thì anh phải biết rằng tôi lớn lên cùng cô ấy và chúng tôi rất thân thiết."
Sự thôi thúc muốn đảo mắt trước sự lố bịch của cậu trở nên rất mạnh mẽ. "Vậy à?" Trịnh Thừa Hạo tiếp tục mỉm cười ngây thơ.
"Đúng vậy." Ngụy Tân Vũ cứng nhắc nói.
Lý Diệu Linh nói thêm. "Tân Vũ học chung lớp với em trai em, chúng nó trở thành bạn thân của nhau, vì vậy cậu ấy cũng giống như em trai của em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-ru-nguoi-thua-ke/3437824/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.