Trịnh Thừa Hạo dừng lại trong sự ngạc nhiên khi Ôn Minh Long nhanh chóng vọt lên từ bên hông anh để đến trước mặt anh. "Đợi đã, cậu đưa cô ấy về nhà?”
Anh gật đầu. "Là khu chung cư gần trường?" "Đúng vậy."
Ôn Minh Long phát ra một tiếng không thể tin được. "Tại sao cậu lại vào nhà cô ấy? Tôi mới là người nên vào."
"Cậu?" Trịnh Thừa Hạo lặp đi lặp lại mà không biết gì.
"Rõ ràng tôi quen cô ấy trước, tôi đang lên kế hoạch chinh phục cô ấy."
"Cậu thích cô ấy?" Trịnh Thừa Hạo hỏi.
"Có lẽ là có. Cô ấy có vẻ không tệ lắm. Nhìn tổng thể cũng đẹp, cô ấy còn có một đôi chân đẹp. Cậu đã nhìn thấy chúng chưa? Whool" Anh bạn hào hứng hỏi và kết thúc bằng một tiếng huýt sáo đầy ấn tượng. Cau mày nhìn anh, Trịnh Thừa Hạo đưa tay ra đấm một phát vào ngực anh.
"Trừ khi cô ấy nói rằng cô ấy cũng thích cậu, cậu không nên nhận xét như vậy về cô ấy." Trịnh Thừa Hạo giảng giải.
"Này." Ôn Minh Long xoa xoa ngực. "Đau quá, đừng nói với tôi rằng cậu chưa kiểm tra cô ấy. Dù sao thì, tôi cũng đã chấm Diệu Linh, vì vậy đừng có chạm vào cô ấy, ok?"
Trịnh Thừa Hạo khịt mũi khi nhìn Ôn Minh Long xoay. người, nói rằng nếu Ôn Minh Long không đi nhanh thì anh sẽ đến lớp muộn. Rồi Trịnh Thừa Hạo chạy về phía xe. Khi bước vào, anh ném ba lô của mình vào băng ghế sau và liếc nhìn chiếc ô.
Trong vòng vài phút, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-ru-nguoi-thua-ke/3437802/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.