Đúng vậy, cô nhớ lại, cậu đã mua nhưng cô không dùng nữa sau khi chỉ uống một gói vì quá đẳng.
"Ừm... vẫn còn." Cô nói.
"Được rồi. Diệu Linh, khi nào chị rảnh? Em muốn mời chị đi ăn trưa, hoặc ăn tối cũng được."
Cô ước gì cậu đừng nói nữa và sẽ cúp máy. "Cả tháng này tôi đều rất bận."
Kiên nhẫn, cậu trả lời. "Em biết rồi. Hôm qua chị có nhận được chiếc túi mà em để lại trước cửa nhà chị không?"
Bực bội với cách cậu nói dai dẳng, Lý Diệu Linh gãi trán. "Ừm. Tôi nhận được rồi."
"Hãy nhớ đừng bỏ bữa. Em biết chị lúc nào cũng ăn uống không đúng giờ và hay bỏ bữa."
"Tôi hứa sẽ không bỏ bữa." Cô cố không nghiến răng vì tức giận trước khi nhớ lại răng cô không đơn độc trong ngôi nhà của mình. Nhanh chóng ném về phía Trịnh Thừa Hạo một cái liếc mắt, cô nói nhỏ. "Tân Vũ, tôi sẽ gọi lại cho cậu khi tôi rảnh, được chứ?"
"Chị nhớ đấy, Khäc Tiến và em sẽ lên kế hoạch đến thăm chị, trong trường hợp chị không giữ lời."
Lý Diệu Linh trợn tròn mắt. "Được rồi. Tôi sẽ gọi thường. xuyên."
Cô có thể nhìn thấy cậu mỉm cười ở bên kia đầu dây với những cuốn sách để trước mặt. "Em sẽ gặp chị sau. Tạm biệt, Diệu Linh."
"Ừ, tạm biệt" Cô cúp máy, đặt điện thoại trở lại bàn sau đó đứng dậy và thấy Trịnh Thừa Hạo đang nhìn chằm chằm vào điện thoại của cô sau đó liếc nhìn cô một cái. Nhớ lại cách cô đã nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-ru-nguoi-thua-ke/3437801/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.