Ôm Lãnh Như Tuyết đi về phía bức tường có treo sẵn hai sợi xích bạc, Lãnh Ngạo lấy xích khóa hai tay cô vào trong. Lãnh Như Tuyết mê man nhìn anh, khuôn mặt mất đi vẻ lạnh lùng thường ngày trở thành một yêu tinh xinh đẹp mị hoặc mà ngoan ngoãn phục tùng. Thân thể lung linh trần truồng hiện ra trước mắt Lãnh Ngạo khiến anh hô hấp cứng lại, thở dốc nhìn cậu em nhỏ đã ngóc đầu mạnh mẽ muốn được giải phóng. Anh ôm lấy cô đè vào tường, khẽ gầm nhẹ, "Tiểu yêu tinh, chỉ có em mới khiến anh như vậy..."
Bàn tay anh mơn trớn nắn bóp bầu ngực sữa căng tròn no đủ, hai ngón tay kẹp lấy đầu hoa nhũ đỏ hồng vân vê. Một tay lần xuống u cốc đã sớm ẩm ướt tiết dịch của cô, ngón tay thon dài có chút thô ráp chọc vào miệng huyệt, xuyên qua vách thịt nộn mềm chậm rãi rút ra lại đưa thêm hai ngón nữa đâm vào. Âm huyệt vừa qua cao trào khi nãy lập tức nhạy cảm hút chặt lấy ba ngón tay của anh khiến Lãnh Ngạo càng thêm điên cuồng.
Lãnh Như Tuyết bị ép trên tường, một chân giơ lên kẹp vào hông Lãnh Ngạo, phía dưới vốn khó chịu lại bị Lãnh Ngạo dày vò trêu chọc khiến cô trở nên khát tình hơn, muốn được lấp đầy bởi dị vật khổng lồ. Lãnh Như Tuyết lắc mông ưỡn người để ngón tay anh sáp vào huyệt nhỏ sâu hơn, mạnh hơn, cô cong môi rên rỉ, giọng nói ngọt ngào nũng nịu mê hồn, "Ngạo... em muốn... a.. ân.. cho em.. ư.. nhanh một chút được không... nha.. anh đâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-ru-mi-hoac/181698/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.