Vừa đuổi được người kia, Ôn Thiệu Phong ngay lập tức kéo nhấc Khương Nhã lên, đặt thẳng vào giường.
Khương Nhã tóc tai rối bù nhìn người đàn ông trước mặt, Ôn Thiệu Phong giờ đây mặc bộ đồ vẫn còn rất xộc xệch, không còn dáng vẻ nghiêm túc giống như thường ngày.
Một tay lấy hộp thuốc, tay kia nâng đôi chân của Khương Nhã lên, ánh mắt nhìn vào vị trí vết thương rất đỗi ôn nhu.
Vài giây sau, Khương Nhã đã cau mày khi thấy Ôn Thiệu Phong đang thoa thuốc cho cô, là thoa thuốc vào vết thương của cô!
Người đàn ông này chẳng lẽ lại có bệnh.
Nhưng suy nghĩ này chưa đầy, một suy nghĩ khác lại hiện lên. Ôn Thiệu Phong thoa thuốc chủ yếu là để hy vọng vết thương cô nhanh khỏi, muốn kéo cô lại để tiếp tục lên giường.
Khương Nhã tự chế giễu bản thân một tiếng, làm gì có chuyện Ôn Thiệu Phong tốt được như thế.
Cô thu chân của mình lại, đáp lời Ôn Thiệu Phong một cách không vui.
“Ngài Ôn không cần tỏ vẻ như vậy, cơ thể của tôi tôi tự khắc biết giữ. Còn nếu ngài muốn lên giường thì có thể kiếm vài kẻ khác vui chơi tạm thời, khi nào tôi khỏi có thể quay lại.”
Bàn tay đang nắm lấy miếng bông gòn của Ôn Thiệu Phong thoáng siết chặt, người phụ nữ trước mặt anh ngay lúc này rất rõ ràng là không hề biết điều chút nào.
Ôn Thiệu Phong lạnh giọng nhìn Khương Nhã, khuôn mặt tuấn tú càng đen lại, tiến tới một bước, khụy chân xuống giường siết chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-ru-den-dien-dai/2792527/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.