"Điều kiện gì?" mắt trái của Vệ Lương bỗng giật giật mấy cái, tự dưng Nàng có một dự cảm không lành.
An Mân nhíu mày:
"Tạm thời chưa có nghĩ ra."
Vệ Lương còn chưa kịp thở phào nhẹ nhỡm thì đã bị An Mân lạnh mặt nói chêm một câu:
" Sau này không được khiêu vũ với cô gái nào khác! Nếu như để chị thấy, chị... chị nhất định đâm mù hai mắt mình."
Trong đầu An Mân không khỏi nhớ lại hình ảnh kinh diễm của Vệ Lương khiêu vũ bên cạnh nữ sinh khác, hình ảnh đó cứ khắc sâu vào tâm trí nàng, khiến nàng giận dữ không vui!!!
"Này này.... Không được nói bậy!!!" Vệ Lương đưa tay che lại miệng An Mân, vẻ mặt thương cảm:
"Sau này tôi không khiêu vũ nữa thì được chứ gì..."
"Như vậy cũng được..." An Mân chớp chớp mắt, cầm lấy ly kem trên bàn, múc một muỗng dút cho Vệ Lương, chính nàng cũng vui vẻ ăn cùng.
Lúc này không còn biết ngượng à? Vệ Lương chớp mắt một cái, bỗng dưng nghĩ tới một vấn đề:
"Chuyện vừa rồi có tính là điều kiện hay không?"
"Không tính~~"
An Mân ngậm chiếc muỗng trong miệng, đưa tay xoa xoa đầu Vệ Lương.
Vệ Lương vuốt vuốt tóc, đột nhiên nhận ra, người con gái Nàng yêu nhìn bề ngoài thì ôn nhu như thế thôi chứ thật ra rất bạo lực... haizzz hàng lấy rồi có thể trả lại được không ta.
An Mân dường như có thể nghe thấy tiếng lòng của Vệ Lương, nàng ngừng mọi động tác, trừng to mắt:
"Sao, hối hận à???"
"Đâu có!!" Vệ Lương cọ cọ trước ngực An Mân.
"Sau này ở nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-luyen-su-sinh-tinh/160377/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.