Quả nhiên, Ngụy phó tổng vô cùng sửng sốt, trên mặt lộ ra vài phần khẩn trương.
Trước phòng 608 gây náo động, không lâu sau, liền kinh động lên cả khách sạn, nghe nói là nhân vật quan trọng ở huyện Vân Hồ, là một lãnh đạo quan trọng, nghe nói là Bí thư, rốt cuộc là chuyện gì? Khách sạn Phương Diện cũng không hiểu rõ.
May quá, đã có một vị lãnh đạo huyện Vân Hồ đến, xem ra là người đặc biệt, là người có thể làm người khác nghe lời.
- Anh khỏe không Chủ tịch huyện Phạm? Mời anh, chúng tôi đang lo không biết nên xử lý thế nào đây.
Ngụy phó tổng thật không hổ danh là Phó tổng giám đốc của khách sạn, tuy tuổi không lớn lắm nhưng cách xử sự vô cùng quyết đoán, không do dự, càng không nói ra chuyện gì nhanh chóng dẫn Phạm Hồng Vũ đến phòng 608.
Điều này ai có thể giả mạo ở huyện Vân Hồ chứ?
Cũng không phải chuyện tốt gì, bên kia đã loạn cả lên.
- Tránh ra, tránh ra.
Ngụy phó tổng hạ lệnh nói với người vây quanh cửa khách sạn, để nhường lối đi.
- Trần Hà cô là con chó cái thối tha, là bà già xấu xí....
Phạm Hồng Vũ vừa đến cửa đã nghe tiếng thét chói tai, lần này nghe tiếng la hét của vợ Lục Cửu là Quan Tú Lệ, tiếp theo sau là một chuỗi âm thanh đỗ vỡ.
- Cút ngay, cút ngay đi con mụ kia, đừng làm tôi điên tiết lên.
Quan Tú Lệ càng quát càng to hơn.
Chắc là do nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-luc-tuyet-doi/3222474/chuong-832.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.