- Chủ tịch huyện Phạm, anh vẫn ở thành phố sao?
Trần Hà hạ giọng, run rẩy hỏi.
Lời còn chưa dứt, trong điện thoại liền vang lên tiếng đập cửa rầm rầm, sau đó giọng phụ nữ sắc nhọn vang lên.
- Ra đây, con hồ ly tinh kia lăn ra đây cho tao…
Sắc mặt Phạm Hồng Vũ liền thay đổi.
Cho dù cách tấm cửa, cách sóng điện vô tuyến, hắn vẫn có thể lờ mờ nhận ra giọng nữ đang gào rít này dường như là giọng của Quan Tú Lệ vợ Lục Cửu.
- Cô đang ở đâu?
Phạm Hồng Vũ cắt ngang lời Trần Hà, lập tức hỏi.
- Tôi, tôi đang ở Khách sạn Dương Quang, Chủ tịch huyện Phạm, xin anh, xin anh nhất định phải giúp đỡ, chị Quan, chị Quan đang ở đây, còn có, còn có… cũng ở… anh có biết Khách sạn Dương Quang ở đâu không?
Trần Hà khóc nức nở nói, run rẩy, nói không nên lời.
Cái tên đứng giữa “còn có… ở đây”, Trần Hà rốt cuộc cũng không nói ra được, nhưng trong lòng Phạm Hồng Vũ hiểu rất rõ.
- Khách sạn Ánh Dương phòng nào?
- Phòng 6… 608…
- Biết rồi, tôi qua ngay, cô cố gắng ổn định tình thế, cố gắng đừng để to chuyện…
Phạm Hồng Vũ quyết định thật nhanh, lập tức nói, cúp máy, mở cửa phòng, gõ cửa phòng đối diện: - Lôi Minh, Ngô Huy…
Chỉ đến nói chuyện với Trưởng ban tổ chức cán bộ, Chủ tịch huyện Phạm không cần thiết phải đem theo thư ký, nhưng nghĩ đến chuyện ngày mai còn phải đi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-luc-tuyet-doi/3222473/chuong-831.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.