🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
9

 

Cuối cùng, ta chọn gả cho Tiết Cư, làm thái tử phi của hắn, hôn lễ của chúng ta được tổ chức trong thời gian để tang, mọi thứ được tiến hành đơn giản và nhanh chóng.

 

Đêm tân hôn, mặt mày hắn ủ đột, trông còn buồn bã hơn cả lúc hoàng đế qua đời, ta coi như hắn là một đứa trẻ chưa trưởng thành.

 

"Bùi tỷ tỷ, không phải ta ghét tỷ, ta chỉ là hơi sợ tỷ, ta luôn cảm thấy tỷ quá giống mẫu hậu ta, sau này nếu ta làm không tốt, tỷ có phạt ta chép sách, phạt ta quỳ thái miếu không?" Tiết Cư đỏ mặt, lo lắng hỏi ta.

 

"Điện hạ, chuyện chép sách không có tác dụng gì, thái miếu hiện giờ vẫn đang làm pháp hội thủy bộ cho tiên đế, tăng nhân tụ tập ở đó, ta cũng sẽ không bắt ngài quỳ thái miếu."

 

Hắn thở phào nhẹ nhõm, ta lại cảm thấy buồn cười.

 

"Có điều, trước đây ta đã hỏi tìm được một vị thánh hiền, ta đã nói với mẫu hậu, mời ông ấy vào cung, bắt đầu từ ngày mai ông ấy sẽ dạy ngài đạo làm vua, đạo trị quốc các thứ, đương nhiên, nếu ngài không học cho tốt, ba bữa một ngày của ngài có lẽ sẽ là cơm canh đạm bạc giống như Bùi Dung, xem như giúp ngài giảm cân vậy." Ta nói tiếp.

 





 

"Biểu tỷ, biểu tỷ, đồ ăn sáng hôm nay, phòng bếp đã làm tổ yến chưng đường phèn, ngọt lắm, tốt cho sức khỏe, tỷ mau nếm thử đi." Nàng ta vừa nói vừa nhanh tay nhanh chân múc một chén tổ yến đặt trước mặt ta.

 

"So với" tổ mẫu liên tục mắng chửi, mắng ta bạc tình bạc nghĩa, mắng ta lòng lang dạ sói, ta mắt điếc tai ngơ, chỉ cho người cung đồ ăn thức uống đàng hoàng cho bà ta, nuôi bà ta.

 

Ta muốn tất cả bọn họ đều phải sống, sống để thấy ta leo lên đỉnh quyền lực.

 

Ta muốn bọn họ vĩnh viễn sống dưới chân ta như con kiến hôi.

 



 

"Ta sẽ học thật tốt." Tiết Cư ủ rũ đáp, rồi lại nhỏ giọng lầm bầm một câu: "Nếu không học tốt ta cũng không còn cách nào, thực sự không được thì sau này ta sẽ giả bệnh dưỡng lão giống phụ hoàng, để tỷ xử lý chính sự giống mẫu hậu là được."

 

"Giả bệnh?" Ta cảm giác dường như bản thân phát hiện ra gì đó.



 

"Đúng là phụ hoàng có bệnh đau đầu thật, nhưng sao mà ngày ngày phát tác được, ông ấy chính là cảm thấy nhàn rỗi quá thoải mái, mẫu hậu cũng biết mà, sao ta lại không thể thừa kế nghiệp cha chứ?" Tiết Cư nói rất có lý lẽ.

 

Ta nghe vậy, không mắng hắn nữa.

 

Đã có một Thiên Hậu, lại thêm một người nữa thì có sao?

 

Cuối cùng ta vẫn giống như Thiên Hậu nói, hoàn toàn nếm được mùi vị ngon ngọt của quyền lực.

 

Vào cái đêm điều động Vũ Lâm vệ, nắm Thần Vũ doanh trong tay, đè Bùi Dung xuống đất chà đạp, cảm giác không còn bị tư tưởng nam tôn nữ ti hạn chế, cảm giác có thể nắm giữ vận mệnh bản thân ở trong tay, thật sự làm người say mê.

 

So với tình yêu hư vô mờ mịt, đây mới là cuộc đời ta thực sự mong muốn.

 

[Hoàn.]
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.