8
Phụ mẫu chưa từng giấu giếm thân thế của bọn ta với bọn ta, từ nhỏ đã dạy bọn ta phải yêu thương, giúp đỡ nhau như huynh muội, Bùi Dung cũng luôn ra vẻ một người huynh trưởng tốt, nhưng ta biết, tất cả chỉ là giả bộ.
Vũng nước làm mẫu thân trượt té chính là do Bùi Dung làm, hắn sợ mẫu thân sinh thân nhi tử rồi sẽ không thích hắn. Năm ta bảy tuổi, mẫu thân dẫn chúng ta đi cúng bái vị ca ca đã mất sớm, lúc về, ta chính mắt thấy Bùi Dung đốt giấy ở hòn giả sơn trong hoa viên, vừa đốt vừa lẩm bẩm, nói muốn trách thì trách mạng ngươi không tốt, phụ mẫu chỉ có thể một nhi tử là ta các thứ.
Năm ta mười tuổi, quân giặc liên tiếp đánh tới, tình thế biên ải căng thẳng, phụ mẫu đưa chúng ta về kinh, để ngừa tổ mẫu thích ta, Bùi Dung về kinh không lâu liền mách với tổ mẫu thật ra ta được nhận nuôi.
Con người hắn nhỏ mọn đến cực điểm, cũng ích kỷ đến cực điểm.
Quả là đôi trời sinh với Lý Uyển Uyển bề ngoài ngây thơ hoạt bát, kỳ thực lại tâm cơ thâm trầm, làm bộ làm tịch kia.
"Bùi Dung, ngươi luôn miệng nói ta là nữ nhân, xem thường ta, nhưng lại luôn phòng bị ta, có phải chính bản thân ngươi cũng biết ngươi hoàn toàn không xuất sắc như ngươi tưởng, mọi thứ ngươi có hiện giờ chẳng qua là dựa vào phụ thân mà có thôi."
"Ngươi lo lắng, ngươi sợ hãi, ngươi sợ người khác nói ngươi ngay cả một nữ nhân cũng không bằng, nên ngươi mới lo được lo mất bất an như vậy."
...
Ta biết rõ điểm yếu của Bùi Dung, kết quả càng nói càng thẳng thừng, lời nói ngày càng sắc bén, từng câu từng chữ đ.â.m thẳng vào tim hắn.
"Không, ngươi im miệng, ngươi im miệng." Bùi Dung tức đến đỏ mắt, gầm lên, đứng dậy muốn đẩy ta, nhưng lại lảo đảo té nhào xuống đất, giãy giụa mãi cũng không đứng dậy nổi, cực kỳ giống một con sâu đáng thương.
Giống với Triệu hoàng hậu nói, nữ nhân thật sự kém hơn nam nhân sao? Không, không phải vậy, ở biên thành nơi dân tình cởi mở, ta và Bùi Dung từng cùng đọc sách học võ, Bùi Dung lớn hơn ta nhưng ta lại biểu hiện xuất sắc hơn hắn rất nhiều, ngay cả phụ thân cũng nhiều lần tiếc nuối, tiếc rằng ta không phải nam nhi, có lẽ, chính là từ lúc đó, Bùi Dung liền tràn ngập phòng bị và ghen tỵ với ta phải không?
Ta gọi cận vệ, bảo bọn họ trông chừng Bùi Dung thật nghiêm ngặt, hắn nói gì, mắng gì, cũng không cần quan tâm, bên tổ mẫu cũng vậy, chỉ cần hai người không c h . ế .t đói hoặc tự sát là được.
Chờ khi ta đến hoàng cung, hoàng đế đã được đưa nhập quan, trên đường đi tình cờ đụng phải Tiết cư.
"Kết thúc rồi sao?" Ta hỏi hắn.
"Kết thúc rồi." Tiết Cư mặc đồ tang, giọng khàn khàn: "Bùi tỷ tỷ, đa tạ thuốc giải độc của tỷ, thực ra ngày đó từ cái nhìn không bình thường của Uyển Uyển với Vân Huy tướng quân, ta đã cảm thấy có lẽ bọn họ có chút quan hệ, tối đó trở về ta liền nói với nàng ấy, mặc dù ta nhất kiến chung tình ép cưới nàng ấy, nhưng ta và nàng ấy chưa từng thân thiết, nếu nàng ấy thật sự thích Bùi Dung, ta có thể bồi thường cho nàng ấy, để nàng ấy đi, bên phía mẫu hậu ta cũng sẽ lo liệu."
"Ta chỉ muốn một lời đáp mà thôi, nhưng nàng ấy lại nói nàng ấy không có, nàng ấy nói bọn họ trong sạch. Bùi tỷ tỷ, tỷ nói xem trông ta có giống tên ng.ốc không?" Giọng Tiết Cư trầm khàn, trong một đêm, dường như hắn đã trưởng thành lên rất nhiều.
"Không phải ngài ngốc, mà là có vài người, lòng dạ bọn họ vốn đã xấu." Ta nhìn về phía chân trời đang hửng sáng, thở dài một hơi.