"Đại sắc lang, tiểu yêu tinh kia cùng cậu trở lại sao?"
Thời điểm Lục Duệ nhìn thấy tin nhắn, cả người giống như bị điện giật.
Sau khi suy nghĩ một chút thì quả đoán từ bỏ một số ý nghĩ không thiết thực, cười ha ha, Lục Duệ trả lời:
"Máy bay của anh sau buổi trưa mới cất cánh, em đồng ý theo anh trở lại sao?"
Chỉ chốc lát sau, Lục Duệ liền nhận được tin nhắn của Uông Tuyết Đình, chỉ có một câu nói:
"Em nghe lời anh."
Cho nên đến ngày thứ ba lúc Lục Duệ tới sân bay tiễn đưa đám người Lưu Bân và Phong Huống thì nhìn thấy Uông Tuyết Đình xuất hiện, lộ ra khuôn mặt cực kỳ quái dị.
vì thế Lục Duệ lựa chọn giả vờ không nhìn mấy tên này.
"Lão Lục, cậu có thể làm thế sao? Lặng yên không tiếng động mà đưa được người tôi lại dây."
Phong Huống và Lưu Bân hai tên sắc lang hèn mọn, khuôn mặt quỷ bí xông tới cạnh Lục Duệ thấp giọng cười nói.
Lục Duệ bất đắc dĩ lắc đầu một cái: "Sự tình không phải như các anh nghĩ đâu."
Hồ Cẩm Dương ở một bên cười ha ha: "Cái gì gọi là không phải như chúng tôi nghĩ chứ? Ý tứ của cậu chẳng lẽ nói, chúng tôi nghĩ tới chuyện kia sao?"
Trương Thiên Hào và Lưu Bân còn phải qua mấy ngày mới trở về thành phố Tất Phương, Lục Duệ không thể không rời đi trước.
Trương Thiên Hào lôi tôiy của Lục Duệ, thâm trầm nói: "Cậu yên tâm, tôi hiểu rõ ý của cậu, lần này trở về tham dự Hội nghị thường ủy, tôi cùng Lưu Bân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-khuynh-nhat-the/4504407/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.